Cửu Anh cười ha hả.
Kể từ khi Tần Ninh đột phá, năng lượng trong cơ thể nó bắt đầu quay cuồng.
Giờ đây, năng lượng đã ngưng tụ thành hình dạng.
Cái đầu thứ hai của nó cũng đã bắt đầu có hình có dạng.
Năng lượng biến đổi sung sướng quá đi!
Cửu Anh giờ nhìn vào những người còn lại.
"Tiếp theo sẽ đến lượt các ngươi đi chầu Diêm Vương".
Nó vừa dứt lời, bắt đầu điên cuồng giết chóc.
"Chết tiệt!"
Bây giờ, mặt mày Thiên Trường Nguyệt nhăn nhó.
Tần Ninh với Cửu Anh dùng một loại phương thức quái dị hợp sức cùng nhau.
Sự kết hợp này khiến lớp phòng ngự do Tần Ninh tạo ra luôn bao phủ trên người Cửu Anh giúp sức mạnh của cả hai tăng thêm bội phần.
Dưới tình thế như vậy, hắn ta không thể gây tổn thương lên Cửu Anh càng đừng nhắc tới việc đến gần Tần Ninh.
Sắc mặt Thiên Trường Nguyệt càng lúc càng u ám.
"Công tử Trường Nguyệt".
Tống Phu Triết không khỏi đề nghị: "Hay là rút lui trước".
"Không được".
Thiên Trường Nguyệt cắn răng nói: "Bên phía phụ thân và các vị đại nhân đều đang chờ đợi chúng ta hành động để quyết định ra tay".
"Nếu chúng ta thất bại, dẫu có trở về thì cũng chỉ còn con đường chết".
"Mệnh lệnh của Thiên Đế Các là một là thành công, hai là chết".
Hắn ta vừa dứt lời, sắc mặt Tống Phu Triết trở nên âm u.
Thế nhưng, cứ tiếp tục như vậy, bọn họ sẽ chết thật đấy.
Thiên Trường Nguyệt khịt mũi, quát to: "Thực lực của bổn tọa là cảnh giới Quy Nhất ngũ mạch, sao lại có thể lật thuyền ở đây chứ?"
"Thiên Tự Vạn Ấn Quyết!"
Thiên Trường Nguyệt khẽ quát.
Bỗng nhiên, hắn ta há mồm phun ra từng đợt tự phù.
Trong nháy mắt, từng tự phù như hóa thành đao kiếm sắc bén, đâm thẳng về phía Tần Ninh và Cửu Anh.
Keng keng keng...
Từng tiếng leng keng vang lên.
Lúc này, cơ thể khổng lồ của Cửu Anh liên tiếp bị đánh lùi về sau.
"Không đỡ được nữa hay sao?"
Cửu Anh không kìm lòng bèn hỏi Tần Ninh.
"Câm miệng".
Tần Ninh vẫn đứng vững vàng trên đỉnh đầu của Cửu Anh, suy tư nhìn về phía Thiên Trường Nguyệt.
"Thiên Tự Vạn Ấn Quyết..."
Sắc mặt Tần Ninh thờ ơ nhìn vào Thiên Trường Nguyệt rồi nói: "Sao ngươi biết nó?"