Phong Thần Châu

Chương 2883: “Đáng chết!”





“Cửu Linh Tinh Thần Quyết, Cửu Linh Hợp Nhất!”  

 

Hắn vừa dứt lời, lập tức, trong chín cái đầu của Cửu Anh, chín luồng ánh sáng linh khí Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Lôi, Điện, Huyết tụ hội lại thành một điểm  

 

Trong khoảnh khắc, điểm ấy đen thui như mực, tự như hố đen vĩnh viễn, có thể nuốt trọn tất cả.  

 

Quả cầu đen ngày càng lớn, ngày càng lớn.  

 

Dần dần, từ giữa hư không, trong lúc mơ hồ, giữa không gian xuất hiện một tia vặn vẹo.  

 

Lúc này, tất cả mọi người đều âm thầm lạnh lòng.  

 

Cuộc giao chiến của hai người khiến người khác mang cảm giác khiếp đảm.  

 

“Huyết Tự Vẫn!”  

 

“Cửu Linh Phá!”  

 

Rầm…  

 

Trong khoảnh khắc, tiếng nổ tung vang lên trong dãy núi Nguyệt Lan.  

 

Ngay lập tức, toàn bộ dãy núi đều rung lên.  

 

Từng luồng ánh sáng tầng tầng khuếch tán.  

 

Hắc quang và huyết quang, gần như mỗi bên chiếm một nửa vùng trời.  

 

Chẳng qua là, dần dần, mọi người lại thấy.  

 


Hắc quang từng bước cắn nuốt huyết quang.  

 

Theo thời gian trôi qua.  

 

Hiệu quả cắn nuốt càng ngày càng rõ.  

 

Lúc này Thiên Kha đứng giữa không trung, mặt trắng nhợt như tờ giấy. Nhìn thấy cảnh ấy, ánh mắt ông ta đầy kinh hoàng.  

 

Ông ta có thể cảm nhận được.  

 

Đợt công kích này của Tần Ninh ẩn chứa một sức mạnh quỷ dị.  

 

Cũng không phải quá bá đạo, mà là… sức mạnh có thể nuốt hết huyết tự của ông ta.  

 

Cứ theo đà này, đến cuối cùng, ông ta phải chết không cần nghi ngờ.  

 

“Đáng chết!”  

 

Thiên Kha cũng không nghĩ ra.  

 

Tần Ninh rốt cuộc làm sao đến được bước này?  

 

“Nuốt!”  

 

Một tiếng quát khẽ vang lên.  

 

Quả cầu đen như một tấm màn trời màu đen, dùng tốc độ nhanh chóng trực tiếp đáp xuống, chiếm đoạt lấy Thiên Kha.  

 

Lập tức, sắc mặt Thiên Trường Nguyệt trắng bệch.  

 

Nhị thúc là cảnh giới Quy Nhất cửu mạch lại bị Tần Ninh nuốt trọn?  

 

Lúc này, bên trong quả cầu đen, từng tiếng nói oán độc vang lên.  

 

“Tần Ninh, ngươi sẽ chết rất khó coi, thả bổn tọa ra ngoài!”  

 

“Thả ngươi ra ngoài? Ngươi cũng…”  

 

Rầm…  

 

Nhưng chỉ trong nháy mắt, Tần Ninh còn chưa kịp nói xong thì một tiếng nổ rung trời vang lên từ dưới đất.  

 

Ngay sau đó, mặt đất nổ tung, xuất hiện một đường nứt toạc, vừa xuất hiện lập tức chém rớt tám trong chín cái đầu của Cửu Anh!  

 

Chỉ còn lại duy nhất cái đầu ở giữa, bị những văn tự nứt vỡ kia tác động, tỏa ra hào quang chói rọi, bảo hộ một cái đầu còn sót lại.   


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.