Phong Thần Châu

Chương 2959: “Xem ra là không muốn phối hợp”.



 

Ánh mắt Đại trưởng lão tập trung lên người Tần Ninh.  

 

Trong phạm vi ngàn dặm, ông ta chưa từng nghe qua có thiên tài linh cảnh Tụ Dương trung kỳ nào tên là Tần Ninh.  

 

Kẻ này, từ nơi nào đến?  

 

“Muốn gặp lão phu, ý ngươi là thế nào?”  

 

Âm thanh của Đại trưởng lão không cao không thấp, không nghe ra cảm xúc gì.  

 

Tần Ninh chậm rãi nói: “Có hai chuyện”.  

 

“Thứ nhất, Lôi Vô Song ở đâu? Ta muốn gặp ông ta!”  

 

“Thứ hai, có phải Tần Sơn bị Xích Lôi tông các ngươi bắt giữ hay không? Nếu có thì giao người cho ta, tất cả đều bình yên vô sự, còn nếu như không phải thì mọi chuyện lại càng êm đẹp”.  

 

Tần Ninh nói rõ ý đồ đến đây.  

 

Sau khi nghe được những lời này, hai hàng lông mày của Đại trưởng lão lại càng thêm nhíu lại.  

 

Trong lời nói của Tần Ninh mang theo một tia mệnh lệnh.  

 

Loại cảm giác này làm cho Đại trưởng lão, người trước nay vẫn luôn ở địa vị cao cảm thấy vô cùng khó chịu.  

 

“Lôi Vô Song là bị Xích Lôi tông ta bắt giữ, há có thể cho ngươi muốn gặp là gặp?”  

 


Đại trưởng lão hừ một tiếng quát: “Về phần Tần Sơn…Lão phu không biết, có lẽ là đã chết bên trong ngọn núi xa xa nào đó ở thành Thiên Tàn, ta cũng không biết chính xác”.  

 

Lời nói của Đại trưởng lão vừa dứt, chỉ trong nháy mắt, ông ta đã cảm nhận được một cỗ sát khí kinh người đánh thẳng đến.  

 

Sát khí tràn ngập khiến cho Đại trưởng lão lạnh sống lưng.  

 

“Xem ra là không muốn phối hợp”.  

 

Giờ phút này, Tần Ninh từng bước bước đến, hắn nhìn về phía Đại trưởng lão.  

 

“Lão già kia, lăn xuống đi”.  

 

Dứt lời, một quyền của Tần Ninh lập tức tung ra.  

 

Không hề hoa mỹ, một quyền thẳng tắp đánh đến.  

 

Sắc mặt Đại trưởng lão thay đổi.  

 

Một quyền này của Tần Ninh ẩn chứa linh khí đất trời, cuồng bạo đến mức tận cùng.  

 

Quả thật là còn cường đại hơn so với linh cảnh Tụ Dương.  

 

Nhưng mà Đại trưởng lão dù sao cũng là cảnh giới Vạn Nguyên thiên nguyên.  

 

Lúc này, ông ta thản nhiên không chút sợ hãi, cũng từng bước tiến lên, tung ra một quyền.  

 

“Chém!”  

 

Khẽ quát một tiếng, Đại trưởng lão bấm bấm ngón tay, một ánh kiếm theo ngón tay lao ra, bùng nổ xuất hiện.  

 

Keng…  

 

Âm thanh va chạm nặng nề vang lên.  

 

Thân hình Đại trưởng lão lảo đảo.  


 

Quyền phong cường đại, không hề thi triển bất kỳ võ quyết gì, chỉ đơn giản là quyền kình.  

 

Giờ phút này, Đại trưởng lão không còn dám khinh thường Tần Ninh nữa.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.