Đang cậ
Mà giờ phút này, kiếm của Đại trưởng lão đã va chạm với Tần Ninh.
Phía trên võ trường, tiếng nổ đùng đoàng không ngừng vang lên.
Kiếm pháp của Đại trưởng lão biến hoá liên tục.
Nhưng Tần Ninh vẫn gặp đâu phá đó.
Một quyền.
Lại một quyền.
Dường như là Tần Ninh không học tập bất kỳ võ quyết nào, chỉ đơn giản là vung quyền rồi hạ xuống.
Lúc này, trong mắt Đại trưởng lão đã tràn đầy kinh ngạc.
Người tên Tần Ninh trước mắt, mang đến cho ông ta một cảm giác vô cùng kỳ lạ.
Theo đạo lý, ông ta là cấp bậc Vạn Nguyên thiên nguyên, Tần Ninh chẳng qua chỉ là linh cảnh Tụ Dương.
Chỉ bàn đến linh khí, Tần Ninh không có khả năng tích luỹ được linh khí hùng hậu như thế.
Thế nhưng bây giờ Tần Ninh không những có, hơn nữa còn rất phong phú.
“Sao thế? Muốn tiêu hao toàn bộ linh khí của ta ư?”
Lúc này Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Vậy ngươi đừng nghĩ nữa!”
Vừa nói xong, từng luồng linh khí phóng ra từ trong cơ thể Tần Ninh.
Từng đường Dương Hải cũng hiện ra.
“Chín đường Dương Hải!”
Giờ phút này, mọi người đều sững sờ.
Chín đường Dương Hải cực kỳ hiếm thấy.
Tần Ninh lại có chín đường Dương Hải?
Thấy cảnh này, Đại trưởng lão cũng phải giật mình.
Sao lại là chín đường Dương Hải?
Chỉ là hiển nhiên bây giờ không phải thời gian để suy nghĩ.
Lúc này kiếm khí bén nhọn tập trung ở trong cơ thể của Đại trưởng lão.
Từng luồng khí tức gào thét vang lên.
Giờ phút này, khí tức của Đại trưởng lão không ngừng tụ tập tới mức tối đa.
Giờ khắc này, Đại trưởng lão trước người, kiếm khí hội tụ đến cực điểm, phảng phất giờ này khắc này, triệt để quy nhất.
Tần Ninh thấy cảnh này lại không hề quan tâm.
“Bách Nhất Hoàng Chỉ!”
Một chỉ vung ra, lúc này một luồng linh khí hùng hậu tụ tập lên trên đầu ngón tay của Tần Ninh.
Một chỉ, đè xuống!
Ầm...
Tiếng ầm kịch liệt đột nhiên vang lên.