Nhưng kỳ thật, cô ta cảm nhận được một cái gọi là…cảm giác thấy nhưng không thể tránh.
Là chết lặng! Dường như không có chuyện gì mà người này không thể làm được! Cốc Tân Nguyệt ôm cánh tay còn lại của Tần Ninh, hai mắt mang theo sùng kính nhìn hắn.
Đây là người đàn ông của nàng! Ít nhất là hiện tại, nàng là người duy nhất của Tần Ninh.
Sau khi Tần Ninh ra tay, mấy người họ hoàn toàn không có nghi vấn.
Không phải là Tần Ninh tìm không thấy.
Mà là chưa gặp được loại vô cùng tốt! Cái hắn cần chính là loại tuyệt phẩm! Loanh quanh cả nửa vòng, nhưng Tần Ninh vẫn không có hành động gì thêm.
Chân Võ Xương có chút sốt ruột nói: “Tần công tử, chúng ra có thể mua thứ có giá trị mấy chục vạn, gom lại với nhau cũng có thể lên tới ngàn vạn, cũng không tính là ít!”
Tần Sơn cũng nói: “Đúng vậy, Tam đệ, đệ không cần thì cho ta cũng được, đến khi gặp phụ thân và Nhị đệ, ta cũng có thể mang đồ vật này nọ trở về, làm cho Thái Hư Tông của Nhị đệ phát triển lớn mạnh thêm!”
Mấy chục vạn linh tinh, ở trong mắt Tần Ninh chính là không đáng nhắc tới.
Còn đối với mấy người bọn họ mà nói, đó là tài sản thật lớn!
“Khụ khụ…”, Tần Ninh xấu hổ khụ khụ hai tiếng rồi nói: “Ta quên mất chuyện này, một khi đã như vậy, ta sẽ nói cho các ngươi mấy thứ, các ngươi trực tiếp đi mua là được”.
“Người khác muốn ra giá như thế nào thì các ngươi cứ trả giá đó, nếu không người ta lại tưởng bảo bối, sẽ không bán cho các ngươi!”
Tần Sơn cười nói: “Yên tâm đi, ca của đệ cũng không phải là đồ ngốc”.