Từ đại sư cung kính hành đại lễ, nói: “Một vị khách quý tới đây, tìm được hũ Thiên Linh bảy màu, vãn bối muốn mời Ngô lão đi xem”.
“Hơn nữa vị quý khách kia, không chỉ một món đồ để bán”.
“Ồ?”
Ngô lão lúc này khẽ ngẩng đầu, ánh mắt rời khỏi trên hộp gỗ trước mặt mình, cười nói: “Tiểu Từ, hũ Thiên Linh bảy màu rất trân quý, giá trị khoảng chừng ba trăm vạn linh tinh”.
“Nhưng bên này ta có chút chuyện gấp”.
“Như vậy đi, tiểu Lý, ngươi đi theo hắn đi, nhìn một chút đi!”
Lời Ngô lão vừa dứt, một lão giả bên cạnh mái tóc hoa râm cung kính khom người, gật đầu một cái.
Lão giả vẻ ngoài tuổi bằng chừng ấy nhưng được gọi là tiểu Lý.
Lão giả kia đương nhiên đồng ý.
Từ đại sư nghe vậy, lập tức gật đầu.
Hai thân ảnh đi ra ngoài phòng.
“Đại sư Lý Nghị, mời!”
Từ đại sư lúc này không kiêu ngạo một chút nào.
Đại sư Lý Nghị tuy địa vị không bằng Ngô lão, nhưng ở Vạn Thiên các cũng có địa vị thân phận đứng sau Ngô lão.
“Hũ Thiên Linh bảy màu quả thật là rất ít thấy, kẻ này là ai?”