"Tần công tử".
Ngô lão giờ phút này chắp tay nhìn Tần Ninh, nói: "Lão hủ mạo muội hỏi một câu, thanh sắt mà Tần công tử mua đến cùng có giá trị như thế nào?"
"Ngươi nói cái này?"
Tần Ninh vung tay lên, thanh sắt xuất hiện.
"Từ đâu mà đến?"
Ngô lão khách khí nói: "Dãy núi Thiên Giao, cách thành Thiên Giao trăm dặm về phía Bắc thì chính là dãy núi Thiên Giao".
Dãy núi Thiên Giao, Tần Ninh biết.
Phía bắc của đại lục Thiên Ngoại trong đại lục Vạn Thiên.
Mà dãy núi Thiên Giao thì như là tách toàn bộ đại lục Thiên Ngoại ra khỏi đại lục Vạn Thiên, là một dãy núi dài tới trăm vạn dặm.
Đây là một dãy núi vắt ngang giữa đại lục Thiên Ngoại đại lục với khu vực khác.
Mà đại lục Thiên Ngoại chiếm cứ hàng trăm ngàn vạn dặm.
Rộng lớn vô ngần.
Không khoa trương chút nào.
Ngô lão tiếp tục nói: "Vốn là Vạn Thiên các phát hiện món đồ này ở dãy núi Thiên Giao, lão hủ giám định thì đoán là bảo khí cho nên đưa đến tổng bộ Vạn Thiên các".
"Tổng bộ cũng không xác định được, cuối cùng liền trả lại làm vật phẩm đấu giá".
Tần Ninh cười nói: "Tại sao không bảo Vạn Nhất Thiên cùng Vạn Cửu Thiên xem thử, hai người bọn họ đoán chừng có thể nhìn ra được đấy!"