Bỗng nhiên, lúc này có một âm thanh vang lên.
Một chiếc chìa khoá rơi trên mặt đất.
“Cảm ơn!”
Tần Ninh ngừng thổi sáo, hắn cầm lấy chìa khoá.
Đi đến trước cửa, mở ổ khóa trên cửa ra.
Bên trong đám người có người thì thầm nói: “Trực tiếp phá cửa không phải là được rồi sao”.
“Câm miệng!”
Vạn Tử Hàng quát lớn một tiếng.
Người nọ lập tức gật đầu, không dám lải nhải nữa.
Tần Ninh không nhiều lời, hắn đẩy cửa cung ra.
Nói là cửa cung, nhưng trên thực tế chỉ là một chiếc cổng tre.
Lúc này, Tần Ninh mở miệng nói: “Để lại một người, chờ khi chúng ta đi vào rồi thì khoá cửa lại”.
Vạn Tử Hàng khó hiểu nói: “Tần công tử, đây…”
“Phía sau có nhiều người như vậy, không biết có bao nhiêu đội ngũ muốn tiến vào, ta cũng không muốn giúp bọn họ mở cửa miễn phí đâu”.
Nghe được những lời này, Vạn Tử Hàng lập tức hiểu rõ.
Nếu như để cửa mở như vậy, có thể đám người phía sau rất nhanh thôi sẽ vượt qua bọn họ.
“Khương Bác, ngươi ở lại!”
Vạn Tử Hàng chỉ vào người vừa oán giận, phân phó nói.
“A?”
“A cái gì!”
Vạn Tử Hàng lại nói: “Ngươi đấy, yên tâm đi, chỉ là đi khoá cửa mà thôi, làm cho tốt, thù lao của ngươi cũng sẽ không ít hơn bọn họ”.
“Vâng!”
Khương Bác mặt dù không muốn nhưng cũng đành chịu.
Giờ phút này, một hàng hai mươi mấy người tiến vào trong cung, bóng dáng dần dần biến mất.
Sau đó, Khương Bác khoá cửa lại, thở dài một tiếng.
Hôm nay còn chưa được nhìn xem Thiên Âm cung có bộ dạng như thế nào, vậy mà lại phải ở đây trông cửa.
Vút vút vút…
Ngay lúc này, từng luồng khí tức mạnh mẽ xé gió mà đến.
Khương Bác không dám sơ suất, hắn ta lập tức bay đi trốn, ẩn nấp ở gần đó.
“Chính là nơi này!”
Một âm thanh vang lên.
Đúng là tông chủ Phục Ma tông, Phục Văn Ký!
Lúc này, bên người Phục Văn Ký có hơn mười người.
Tông chủ Thôi Sơn tông Thôi Nghiễm, lâu chủ Huyết Nguyệt lâu Huyết Nguyệt Phong, điện chủ Tinh La điện La Hàng và tông chủ Thái Ất thiên tông Thái Ất đạo trưởng.
Bên cạnh bốn người này là một số lượng lớn người.
Chỉ là nhóm người kia, dù nhiều hay ít thì trên người đều bị thương.
Khương Bác ở xa xa quan sát.
Nhóm người này tổn thất không nhỏ, trong lòng hắn ta mừng thầm.
Không nói đến việc Tần Ninh cằn nhằn suốt dọc đường đi thì tên này dẫn đường thật sự rất lợi hại.
Chỉ là không biết cổng tre này rốt cuộc là có điều gì huyền diệu.