Phong Thần Châu

Chương 3157: Quy Nhất ngũ mạch rồi sao?



 

 

Nói rồi, mấy người bên cạnh thanh niên kia nháy mắt xông ra.  

 

Oanh...  

 

Va chạm bộc phát.  

 

Cửu Anh với thực lực Quy Nhất tam mạch lúc này hiện ra, phối hợp với chín cái đầu, bộc phát uy lực kinh người.  

 

Nhưng mấy người đi theo thanh niên kia đều là Quy Nhất tứ mạch ngũ mạch.  

 

Không bao lâu, Cửu Anh đã rơi xuống thế hạ phong.  

 

"Chỉ là cái loại ỷ đông hiếp yếu, có gì tài ba?", Cửu Anh nổi giận mắng: "Tần đại gia, thú cưỡi của ngài bị bắt nạt này! Đừng nghịch nước nữa, nếu không ta chết mất!"  

 

Cửu Anh giờ phút này rít lên một tiếng.  

 

Bành...  

 

Chỉ là Cửu Anh vừa hét lên thì trên cái đầu của nó xuất hiện một bóng người.  

 

Một bộ đồ trắng, khuôn mặt tuấn tú.  

 

"Ta đâu có nghịch nước!"  

 

Thanh âm nhàn nhạt lúc này vang lên.  

 

 

 

Cùng lúc đó, người đàn ông áo đen kia khẽ nhếch khóe miệng.  

 

"Tần Ninh, chúng ta lại gặp mặt!"  

 

"Ta tưởng là ai!"  

 

Tần Ninh hất tay lên, nước đọng trên áo tán đi không gió mà bay, mỉm cười nhìn người đối diện.  

 

"Phục Nguyên Hằng, ngươi thật đúng là không sợ chết".  

 

Mà cùng lúc đó, một tiếng vù vù vang lên.  

 

Một bóng người xinh đẹp đi ra từ trong đầm nước.  

 

Một thân váy dài bị ngấm nước ướt nhẹp, mái tóc rối lại càng lộ vẻ xinh đẹp.  

 


Đám người trong lúc nhất thời đều lộ ra ánh mắt đờ đẫn.  

 

Nhưng cảnh tượng này cũng chỉ là một cái thoáng qua.  

 

Cô gái mới xuất hiện kia hơi rũ quần áo, nước đọng liền biến mất, cô gái kia lúc này chầm chậm rơi xuống một cái đầu khác của Cửu Anh.  

 

"Ai da, Quy Nhất ngũ mạch rồi sao?"  

 

Cửu Anh giờ phút này cảm nhận được áp bách mà Cốc Tân Nguyệt tạo ra cho nó, không khỏi nhìn Tần Ninh.  

 

"Tần đại gia, ngài cũng cho ta tăng lên thực lực đi, hai ta cùng nhau xuống đáy đầm nghịch nước!"  

 

Phanh phanh!  

 

Cửu Anh vừa nói xong, hai tiếng phanh cơ hồ là đồng thời vang lên.  

 

Cửu Anh kêu to oai oái.  

 

Tần Ninh cùng Cốc Tân Nguyệt lại đứng im bất động.  

 

"Còn dám nói bậy, ta sẽ chém một cái đầu của ngươi".  

 

Tần Ninh bình thản nói.  

 

Cửu Anh một mặt oan ức, muốn nói lại thôi.  


 

Phục Nguyên Hằng giờ phút này giận không kềm được.  

 

Tần Ninh hoàn toàn không coi hắn ta ra gì!  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.