Võ giả tinh mệnh! Sủng nhi trên trời được đại lục Vạn Thiên công nhận.
Cái gọi là lục đại thể chất Linh thể, Thánh thể, Vương thể, Hoàng thể, Đế thể, Thần thể khiến rất nhiều người hâm mộ không dứt.
Nhưng võ giả tinh mệnh trên thực tế càng khiến người ta hâm mộ hơn so với lục đại thể chất.
Võ giả tinh mệnh mở tinh môn, tiếp đón sức mạnh tinh thần thế giới Cửu Thiên, đối với tu luyện mà nói, quả thật tốc độ gấp mười lần người thường.
Hơn nữa một vài cửa ải đột phá cảnh giới cũng có tác dụng lớn.
Vạn Tử Hàng cũng không phải võ giả tinh mệnh, trong lòng đương nhiên hâm mộ.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Phụ thân ngươi và ông nội ngươi, con đường đi không thích hợp với ngươi”.
“Trên thực tế, con đường ông nội ngươi đi chỉ thích hợp với ông ta, con đường Vương Giả lão già Vạn Nhất Thiên kia tự tìm ra quá lung tung”.
“Lão già kia thiên phú không tốt lắm, nhưng bền lòng kiên định, ăn đan dược, ăn đan dược, cứ ăn đến khi bản thân thành Vương Giả!”
“Phụ thân ngươi cũng học theo ông ta, đi loạn một trận cũng thành công”.
Nghe đến đây, sắc mặt Vạn Tử Hàng biến hóa mấy phen.
Lời này của Tần Ninh… quá thẳng thắn?
Vạn Nhất Thiên! Vạn Cửu Thiên! Cha con hai người đều là Vương Giả, chính là bảng hiệu của Vạn Thiên các.
Từ xưa tới nay, có thể thành Vương Giả, người nào chẳng phải thiên phú hơn người, cơ hội hơn người! Trong miệng Tần Ninh, ngược lại là cảm giác không đáng nhắc tới.
Vạn Khuynh Tuyết lúc này nghe vậy cũng chỉ cười.
Đại lục Vạn Thiên này e rằng người có thể khiến Tần Ninh để ý cũng chỉ đếm bằng một bàn tay?
“Ngươi kẹt ở cảnh giới Quy Nhất lâu như vậy, bản thân không cảm nhận được sao? Linh thức tụ tập, tiêu tán, tụ tập, tiêu tán…”, Tần Ninh từ từ nói: “Ngươi tụ tập linh khí cho ta xem!”
Vạn Tử Hàng nghe vậy, lập tức làm theo.
Ông ta đã đến cảnh giới Quy Nhất cửu mạch từ sớm, phơi bày chín đường thiên mạch.
Vị trí của Quy Nhất cửu mạch chính là thiên môn.