Phong Thần Châu

Chương 349: Ta Sẽ Thu Phục Được Người Này!





Tuy hắn ta khiêm tốn, nhưng cũng có lòng tự kiêu.  
Với tư cách là tiểu đan thần danh tiếng lừng lẫy của thượng quốc Thánh Nguyệt, rất nhiều người phải tôn trọng, nịnh nọt hắn ta.  
Cho dù là sư tôn cũng khen ngợi hắn ta không ngừng.  
Nhưng bây giờ Tần Ninh vừa mở miệng lại muốn nhận hắn làm đan đồ.  
Đây quả thật là chuyện khiến người ta cảm thấy khó tin.  
Nhưng hắn ta vốn là người rất lịch sự, lễ độ nên chỉ nhìn Tần Ninh cười nói: “Đa tạ ý tốt của công tử.


Nhưng ta đã có sư tôn rồi!”  
“Ồ?”  
Nghe vậy, Tần Ninh khẽ cười nói: “Từ cổ chí kim, danh sư xuất cao đồ, mà đồ đệ có thiên phú thì nên chọn sư tôn lợi hại mới đúng”.  
“Sư tôn của ngươi không bằng thứ mà ta dạy cho ngươi đâu.

Cho nên, ngươi cứ đi theo ta đi!”  
Nghe vậy, đám người vẫn chưa đi hết liền đồng thanh phá lên cười.  
“Vị tiểu ca này chắc không biết, sư tôn của hắn ta là ai hả?”  
“Đúng vậy, công tử Thẩm Văn Hiên chính là thiếu trưởng tộc Thẩm gia.

Mà Thẩm gia chính là đệ nhất thế gia của thượng quốc Thánh Nguyệt.


Cha của Thẩm công tử cũng là sư tôn của hắn ta.

Chính là đan sư đứng đầu thượng quốc Thánh Nguyệt, quyền cao chức trọng”.  
“Cha của Thẩm công tử chính là đại sư Thẩm Thiên Trầm, chính là linh đan sư ngũ phẩm mà đương kim bệ hạ vô cùng coi trọng”.  
Đám người lúc này đang ha ha cười lớn, không coi chuyện này ra gì.  
“Hóa ra là như thế, cha ngươi là sư tôn của ngươi.

Vậy thì chuyện đó dễ xử lý rồi!”, Tần Ninh cười nhạt nói: “Chuyện này ta sẽ bàn với cha ngươi, cũng không coi là cướp đồ nhi của ông ta, làm đồ nhi của ta thì sau này, nhất định ta sẽ dạy ngươi trở thành linh đan sư cửu phẩm!”  
Lời này nói ra, hội trường liền trở nên ồn ào.  
Một vài linh đan sư có mặt ở đây thì không khỏi lắc đầu, đều coi như là một câu chuyện cười.  
Linh đan sư cửu phẩm?  

Cả cái Cửu U Đại Lục này, hàng chục ngàn năm qua, số người có thể trở thành linh đan sư cửu phẩm ít đến vô cùng.  
Mà ai cũng đều là nhân vật lớn danh chấn kim cổ.  
Nhưng trong miệng ở Tần Ninh, linh đan sư cửu phẩm giống như một việc ai muốn làm thì làm vậy.  
“Cảm ơn ý tốt của Tần công tử!”  
Thẩm Văn Hiên vẫn là bộ dáng lịch sự như cũ, chắp tay nói: “Tại hạ còn có việc khác, xin cáo từ!”  
“Tần công tử”.  
Đại sư Khương Vinh chắp tay mỉm cười: “Nếu công tử đã coi trọng thiên phú Thẩm Văn Hiên, hay là...!công tử cân nhắc ta nữa đi?”  
Lời này nói ra, sắc mặt Tần Ninh trở nên quái lạ, mà Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi ở bên cũng rùng hết cả mình.  
Khương Vinh đang đùa à?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.