Phong Thần Châu

Chương 3602: Sự việc là như vậy thật sao?



 

Nhưng mà bây giờ tỉnh táo lại, bọn họ mới cảm thấy sự việc không thể đơn giản như vậy được.  

 

Cổ Chấn chậm rãi nói: "Huyền Phương Nghiệp đâu?  

 

Sao từ lúc tới đây ta không thấy gã đâu nữa!"  

 

"Không biết nữa".  

 

Huyền Dương Quân cũng thấy lo lắng, nói: "Có thể là Huyền Phương Nghiệp đã đi tìm Tần Ninh rồi... nếu thật như vậy thì sợ là gã đã xảy ra chuyện rồi".  

 

"Mọi người hãy cẩn thận!"  

 

Cổ Chấn lại nói: "Nơi này rất kỳ quái, hơn nữa Tần Ninh... chúng ta phải cẩn thận hơn mới được".  

 

"Vâng!"  

 

Đoàn người tiếp tục tiến sâu thêm.  

 

Trong cùng thời điểm đó, ở chỗ đoàn người của Thiên Ngoại Tiên.  

 

Phu nhân của Tiên Nhân dẫn theo một nhóm người của Thiên Ngoại Tiên đi về hướng trung tâm của khu vực này.  

 

"Đám rối kia đã rút lui rồi, chỉ sợ là có kẻ đang giở trò!"  

 

"Mọi người cẩn thận một chút".  

 

Ba người Kiếm Tiên Bùi Giác, Đao Tiên Hàn Hoằng, Thương Tiên Lý Hủ của Thiên Ngoại Tiên và con trai của Tiên Vũ Sinh, Tiên Lạc Vũ đều đang ở đây.  

 

"Cô cô, bên phía đạo quán Thái Cực truyền ra tin tức công tử Tần Ninh và người của Thiên Đế các cấu kết với nhau..."  

 

"Tầm bậy!"  

 

Giọng của Tiên Nhân lạnh lùng.  

 

Nhưng mà vừa nói xong, Tiên Nhân liền giả vờ ho nhẹ, nói: "Cha ngươi cấu kết với Thiên Đế các nghe còn có lý, Tần Ninh mà cấu kết với Thiên Đế các hả, đừng có mơ".  

 

"Một là do Tôn Độn bị người khác lừa, hai là Tôn Độn chính là gián điệp của Thiên Đế các".  

 


Trong lòng ba người kiếm tiên, đao tiên và thương tiên đầy kinh ngạc.  

 

"Đừng coi lời nói của ta như gió thoảng bên tai".  

 

Tiên Nhân lại nói: "Nhớ kỹ lấy, cần phải cẩn thận với tên Tôn Độn này".  

 

"Vâng!"  

 

Cùng thời điểm đó, một nhóm người của đạo quán Thái Cực cũng tiến sâu vào để cùng hội hợp với các thế lực khác.  

 

Lần này, ba vị tinh chủ của đạo quán Thái Cực đực phái đi.  

 

Con trai ruột của Cung Thiên Sơ.  

 

Tôn Độn bỏ trốn.  

 

Giờ phút này, Tôn Độn đang nói chuyện với tứ tinh chủ Văn Hiên.  

 

"Tin tức đã được truyền ra ngoài rồi, nhưng mà không biết bọn họ có tin hay không đây!"  

 

Lúc này, Văn Hiên tinh chủ nói nhỏ.  

 

Sắc mặt Tôn Độn bình tĩnh, vẻ ngoài trung hậu, lúc này, hắn ta nhìn về phía Văn Hiên tinh chủ.  

 

"Ngươi không tin ta à?"  

 

"Ha ha, bản tọa ở đạo quán Thái Cực hơn một vạn năm, từng bước leo lên vị trí thất tinh+ chủ này, tận chức tận trách, ta có từng làm ra việc bất lợi cho đạo quán Thái Cực chưa?  

 

Ngươi không tin ta sao!"  

 

Văn Hiên nghe thấy vậy liền cau mày, nói: "Tôn tinh chủ, không phải là ta không tin ngươi mà ta chỉ lo rằng người bên ngoài sẽ không tin tưởng ngươi, dù sao thì... Tần Ninh có một mối quan hệ kỳ lạ với Thiên Ngoại Tiên và Thanh Ninh các"".  

 

"Thì sao?"  

 

Lúc này, Tôn Độn không nhịn được nữa, nói: "Bản tọa trơ mắt nhìn mấy người bọn họ bị vây đến chết, chẳng lẽ còn có thể giả được sao?"  

 

Nghe thấy vậy, một tên trưởng lão của đạo quán Thái Cực đi ra, nắm chặt hai nắm đấm, nói: "Tinh chủ Tôn Độn không thể nói dối được, tên Tần Ninh kia kiêu ngạo quen thói, chỉ là Thiên Nhân sơ kì mà cũng đã coi trời bằng vung, nếu không có người chống lưng cho hắn, hắn có thể dám làm như vậy được sao?"  

 

"Đúng vậy!"  

 

Một người khác cũng mở miệng, nói: "Chuyện này là ván đã đóng thuyền rồi".  

 

"Tên Tần Ninh này, mặc kệ người khác có tin hay không, nhưng mà tinh chủ Cung Thiên Sơ vì việc này mà bị sát hại, chúng ta không thể ngồi yên mặc kệ được".  

 

"Đúng vậy!"  

 

Một tên võ giả của đạo quán Thái Cực đầy căm phẫn nói.  

 

Bây giờ, Tôn Độn im lặng, không nói gì.  

 

Từ trước đến nay, hắn ta vẫn luôn ít nói.  

 

Lúc này, Văn Hiên tinh chủ cũng không nói thêm gì nữa.  

 

Nhưng mà ông ta cũng tin lời của Tôn Độn hơn.  

 

Nhưng mà... Tần Ninh không dễ chọc! Người này là kẻ không sợ trời, không sợ đất.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.