Phong Thần Châu

Chương 3612: “Ông mà cũng xứng sao?”



 

“Muốn đánh thì đánh, nói lời vô nghĩa nhiều như vậy làm gì”.  

 

Âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng của Cốc Tân Nguyệt vang lên.  

 

“Không phải các ngươi thích ỷ nhiều bắt nạt ít sao?  

 

Ta cho các ngươi nếm thử cảm giác, lấy ít bắt nạt nhiều là như thế nào, khiến cho các ngươi trải nghiệm cảm giác tức tối mà không thể nói ra!”  

 

Nghe được những lời này, hai người Thiên Thanh Viêm và Diệp Ngọc Phong sát khí bừng bừng.  

 

“Người đàn ông của ngươi để cho ngươi đi chịu chết, đồ hèn nhát!”  

 

Diệp Ngọc Phong cười nhạo nói.  

 

“Nếu như hắn ra tay, các ngươi còn chết nhanh hơn”.  

 

“Muốn chết!”  

 

“Ngông cuồng!”  

 

Hai đại Bán Vương lập tức ra tay, đánh thẳng về phía Cốc Tân Nguyệt.  

 

“Lão hủ tới giết ngươi”.  

 

Lúc này, âm thanh Bắc Đẩu Minh quái dị, mang theo sát khí vang lên.  

 

“Ông mà cũng xứng sao?”  

 

Đúng lúc này, sau lưng Tần Ninh, lại một bóng dáng xinh đẹp bước ra.  

 

Không biết từ lúc nào, Diệp Viên Viên đã xuất hiện, nàng đứng chắn ở trước người Tần Ninh.  

 

“Bước vào cảnh giới Bán Vương đã lâu, lão tiền bối, ông còn có năng lực đột phá cảnh giới Vương Giả không?”  

 

“Tiểu nữ bất tài, Thiên Nhân thất bộ, xin được chỉ giáo!”  

 

Diệp Viên Viên nói xong, chân đạp lên chín đài sen, khí tức dần tăng lên.  

 

Tuy là Thiên Nhân thất bộ, nhưng cường độ linh hồn lại là ba vạn mét, vượt xa Thiên Nhân thất bộ bình thường, cho dù so sánh với Bán Vương thì cũng không yếu thế.  

 

Ánh mắt của Bắc Đẩu Minh u ám, sau đó, lão ta phóng ta một tia sáng.  

 

Người phụ nữ này, vậy mà lão ta không thể nào nhìn thấu, vô cùng quỷ dị! Tam Đại Bán Vương trực tiếp đánh với hai người Diệp Viên Viên và Cốc Tân Nguyệt.  

 

Hai người Văn Hiên tinh chủ và Tôn Độn tinh chủ sắc mặt cũng trầm xuống.  

 

Người bên cạnh Tần Ninh, bọn họ đều nghe nói đến.  

 

Nhưng đó chẳng qua là hai người phụ nữ cảnh giới Thiên Nhân nhất bộ, nhị bộ, ngoại trừ dung mạo xuất chúng, làm cho người ta khó lòng quên được thì chưa từng nghe nói tốc độ tăng thực lực của hai người này lại nhanh đến vậy.  

 

Lúc này, ba người Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch và Tuyết Kiêu Dung đang quan sát mọi người xung quanh.  


 

Ánh mắt Văn Hiên tinh chủ mang theo vẻ lạnh lùng.  

 

“Người giúp đỡ ngươi, còn có ai?”  

 

“Ta!”  

 

Vạn Tử Vận từ từ bước ra.  

 

Vạn Tử Vận cảnh giới Bán Vương, khí thế đi ra.  

 

“Văn Hiên tinh chủ, Vạn Thiên các không có ý định đối đầu với đạo quán Thái Cực, nhưng mà Tần Ninh trợ giúp ta bước vào cảnh giới Bán Vương, trong lòng ta vô cùng cảm kích hắn, hôm nay, nói gì thì nói, ta cũng phải trợ giúp Tần công tử”.  

 

“Tần Ninh, không ngờ ngươi còn có sức hấp dẫn lớn như vậy?”  

 

Văn Hiên nhìn về phía Vạn Tử Vận, lạnh lùng nói: “Được rồi, ta cũng nói cho ngươi biết, tuy nói Bán Vương là một nấc thang, nhưng mà nấc thang này, vượt qua sớm vẫn tốt hơn là vượt qua muộn!”  

 

Ánh mắt của Vạn Tử Vận vẫn luôn bình tĩnh.  

 

Văn Hiên trực tiếp tiến lên.  

 

Giờ phút này, bốn vị Bán Vương bị tách ra.  

 

Ánh mắt Tôn Độn nhìn về phía Tần Ninh lạnh lùng thêm vài phần.  

 

Người này, cuối cùng vẫn ép hắn ta phải ra tay.  

 

Nhưng mà, tận mắt nhìn thấy Tần Ninh chém chết mấy vị Bán Vương Lệ Diệt Thiên, Huyền Địa Quân, Tôn Độn biết, bản thân mình không phải là đối thủ của Tần Ninh, hắn ta chắc chắn là phải chết.  

 

Lúc này, Tần Ninh từng bước đi về phía Tôn Độn.  

 

 


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.