"Thú vị, thú vị đấy!"
Lúc này, Văn Hiên vỗ tay, cười nói: "Nghe đồn rằng Huyền Dục và Hoàng Nhất Lôi đã chết dưới tay ngươi".
"Hiện tại, ta rất muốn xem thử, chỉ dựa vào một tên mới tới Thiên Nhân ngũ bộ như ngươi, với cái thân thể nửa tàn nửa tật ấy, thì làm sao để giết chết Vương Giả!"
Tần Ninh sải bước, mỉm cười nói: "Giết chết Vương Giả như thế nào à, ngươi cứ nhìn là biết thôi!"
Còn Cốc Tân Nguyệt vẫn chưa từng dừng lại, thân thể nàng lập tức lao ra, linh khí và linh thức trong cả cơ thể được phóng ra đến mức tối đa.
Năm người Võ Ly Thiên, Ứng Tường, Cổ Chấn và Nguyên Hồng Kiệt thấy Cốc Tân Nguyệt dám một thân một mình tấn công bọn họ, bèn lộ vẻ mặt lạnh lẽo.
"Cổ Chấn, Tôn Độn, Nguyên Hồng Kiệt, giao người đó cho ba vị đấy!"
Võ Ly Thiên trầm giọng nói: "Đừng để người đàn bà này làm phiền chúng ta, sáu vị Thiên Vương Thánh Khôi đã xuất hiện rồi, giờ chẳng còn ai có thể ngáng đường Thiên Đế các được nữa, các vị, đến lúc đó chúng ta chỉ việc hưởng thụ vinh hoa phú quý mà thôi".
Ba người Cổ Chấn, Nguyên Hồng Kiệt và Tôn Độn nhanh chóng bước ra ứng chiến.
"Cứ yên tâm đi, giao cho bọn ta là được!"
Bây giờ, cả ba vị Bán Vương đều cùng nhau tấn công Cốc Tân Nguyệt.
"Người phụ nữ kia quả thật rất tài giỏi, thế nhưng lại đi ngăn cản lũ người Võ Ly Thiên thì hơi miễn cưỡng..."
"Mà một khi ngươi chết, người phụ nữ của ngươi ấy, ta đoán chẳng còn cách nào khác đâu nhỉ?"
Nghe vậy, Tần Ninh chỉ cười cười.
"Ta chết ư, hơi khó đấy!"
Vừa dứt lời, bên ngoài cơ thể tần Ninh, từng luồng sức mạnh sấm sét ngưng tụ lại.
Gầm... một tiếng rồng gào rống bỗng vang lên.
Lúc này, Lôi Điện Thánh Long tinh thần phấn khởi, chạy như bay tới dưới chân Tần Ninh.
"Đây là Thánh Long được hình thành từ lôi điện, có cấp bậc Vương Giả...", Văn Hiên cau mày lại.
"Nhưng mà, chắc hẳn chỉ có cấp bậc Vương Giả nhất phẩm nhỉ?"
Ở cảnh giới Vương giả, biển linh thức ngưng tụ được trải dài cả vạn mét.
Khi biển linh thức mới bắt đầu ngưng tụ thành hình thành dạng, chỉ có thể khuếch tán trong phạm vi một vạn mét.
Sự khuếch tán linh thức này cũng không giống với Thiên Nhân.
Sự khuếch tán linh thức của Thiên Nhân là cần phải liên tục bổ sung vào đó.
Còn sự khuếch tán linh thức của Vương Giả lại cuồn cuộn tuôn trào.
Nó tựa như khi trời đổ mưa tầm tã, một khi trời tạnh, giọt nước mưa sẽ nhanh chóng thẩm thấu vào đất đai, rồi dần dần biến mất.
Thế nhưng, nước trong biển này lại cứ liên tục tuôn trào, cuồn cuộn, ào ào không dứt.
Trong cảnh giới Vương Giả, cũng tồn tại sự khác biệt.
Mức độ ngưng tụ biển linh thức khác nhau thì thực lực của Vương Giả cũng sẽ khác nhau.
Khi mới ở phạm vi vạn mét, một vài người thích gọi đó là cảnh giới Vương Giả nhất phẩm.
Còn Thiên Vương... Biển linh thức rộng cả mười vạn mét, có thể được coi là Vương giả thập phẩm, nhưng lại có rất nhiều người gọi đó là... Thiên Vương! Bản thân Văn Hiên là một vị Vương Giả, hiển nhiên, ông ta rất dễ dàng nhìn ra được con Lôi Điện Thánh Long không tầm thường, thế mà nó lại có được thực lực của Vương Giả.
Nhưng cùng lắm cũng chỉ là thực lực của Vương Giả nhất phẩm mà thôi.
Còn biển linh thức của Văn Hiên ông ta thì lại rộng đến ba vạn thước.
Cớ sao ông ta lại phải quan tâm đến thứ mới có thực lực Vương Giả nhất phẩm chứ?
Gầm... Tiếng rồng ngâm vang, truyền khắp cả thành cổ.
Thế nhưng, ngoại trừ những người trong Thiên Đế các thì những kẻ còn lại không hề nhìn ra được điều này.
Lúc này, lôi văn ngưng tụ bên ngoài cơ thể Tần Ninh, nhưng lần này chẳng phải là một đường lôi văn, mà đến tận hai đường lôi văn.
Lỗ thủng đẫm máu ở bụng hắn bây giờ đang lấy tốc độ mắt thường có thể thấy mà khôi phục lại.
Máu thịt tại đó đang phập phồng.
Văn Hiên thấy thế thì ngây người ra.
Trong cơ thể Tần Ninh, lực lượng dần dần ngưng tụ lại lại, khí tức của hắn cũng đang thay đổi.
Thiên Nhân ngũ bộ.