Phong Thần Châu

Chương 3641: Nịnh hót số hai!



 

Tác dụng của Cửu Chuyển Linh Lung Thể lúc này liền thể hiện ra.  

 

"Trước khi đến còn chưa tới Thiên Nhân, hiện tại cũng đã tứ bộ, giống như cách một thế hệ vậy...", Giang Bạch giờ phút này thở dài nói.  

 

Thạch Cảm Đương lại tùy tiện cười nói: "Đi theo sư phụ thì đó là chuyện đương nhiên".  

 

"Bớt lắm mồm đi".  

 

Tần Ninh từ từ nói: "Lần này trở về ta sẽ dẫn các ngươi đi vùng đất phía Đông xem Ngự Hư tông cùng Thái Cực đạo quán cùng với Yêu Tháp sơn và Huyền Thiên sơn - gần như hai đại cấm địa".  

 

"Mà ở đại lục Đông Thiên có hai đại tông môn bảo vệ thông đạo của Thâm Uyên Ma tộc".  

 

"Ta khá là tò mò xem những năm gần đây, hai đại tông môn này đã làm những gì ở đại lục Đông Thiên đấy".  

 

"Vâng!"  

 

Ánh mắt Thạch Cảm Đương lóe ra ánh sáng.  

 

Đại lục Vạn Thiên có diện tích hàng vạn dặm, nhân số ức vạn.  

 

Từng đại lục tiếp giáp nhau, tồn tại các phe thế lực, quốc gia.  

 

Nói đúng ra, là chia làm ngũ đại khu vực.  

 

Biển Thiên Ngoại tiếp giáp đại lục Thiên Ngoại.  

 

Cũng được xưng là đất Nam Tiên.  

 

Vùng đất phía Đông, trọng tâm là đại lục Đông Thiên, Yêu Tháp sơn cùng Huyền Thiên sơn đều ở đại lục Đông Thiên.  

 

Mà ba khu vực khác thì cùng đại lục Thương Lan nằm ở trung tâm, chiếm diện tích rộng lớn.  

 

Cùng đại lục Huyền Thiên do Huyền Thiên cung tọa trấn.  

 

Tuyết Vực băng nguyên do Thính Tuyết sơn trang tọa trấn.  

 

Toàn bộ đại lục Vạn Thiên chiếm diện tích rộng lớn vô ngàn, bao nhiêu năm nay có bao nhiêu người muốn đi khắp đại lục Vạn Thiên, nhưng diện tích rộng lớn như vậy thì sao có thể đặt chân hết được chứ?  

 

Tần Ninh lần nữa nói: "Trước đó chúng ta cần quay về Thanh Ninh các, giải quyết thương tích của Thanh Vân".  

 

"Nếu không ta không thể an lòng được".  

 

Thạch Cảm Đương cười hì hì nói: "Tên Dương Thanh Vân kia có thực lực mạnh mẽ, tuy biển linh thức bị thương thì cũng không ai có thể động vào được, Thanh Ninh các cũng không phải trò đùa, có không ít Thiên Nhân cùng Bán Vương mà!"  

 

Tiên Nhân phu nhân mở miệng nói: "Đã như vậy, ta đi cùng các ngươi trở về Thanh Ninh các đi, chuyến đi của Thiên Ngoại Tiên lần này cũng coi như kết thúc".  

 

"Được!"  

 

Thuyền lúc này không ngừng tới gần bờ biển.  

 

Nhưng còn chưa tới bên bờ thì phía xa đã có những luồng khí tức phóng lên tận trời.  

 

 

 

"Là người của Thiên Ngoại Tiên!"  

 

Tiên Nhân phu nhân cảm nhận được những khí tức kia thì cười nói.  

 

Đợi đến khi thuyền cập bến, bên bờ có từng thân ảnh đứng vững.  

 

Tiên Hàm cầm đầu, hơi thở Vương Giả phóng thích ra, uy phong lẫm liệt.  

 

Tiên Hạo đứng cạnh hắn ta thì có chút lạnh nhạt, khiêm tốn.  

 

"Ca!"  

 

Từ phía xa, Tiên Hàm nhìn thấy Tần Ninh đứng tại boong tàu thì hưng phấn quơ hai tay.  

 

Đợi đến khi thuyền cập bến, Tiên Hàm vội vàng đi lên ôm một cái thật mạnh, cười ha ha nói: "Ca, cuối cùng huynh cũng trở về, ta nhớ huynh muốn chết!"  

 

Nghe đến lời này, Tần Ninh một mặt ghét bỏ đẩy Tiên Hàm ra.  

 

"Hàm Vương, ngươi đã là người có thân phận rồi đấy, như thế còn ra thể thống gì nữa?"  

 

Tiên Hàm cười ha ha: "Thân phận có thế nào đi nữa thì cũng là đệ của huynh mà, ha ha ha..."  

 

Tiên Hàm cười to rồi nhìn Cốc Tân Nguyệt cùng Diệp Viên Viên.  

 

"Hai vị tiểu tẩu tử đã đạt cảnh giới Bán Vương, thật đáng mừng!"  

 

"A? Thạch Cảm Đương, tiểu tử nhà ngươi lại đến Thiên Nhân tứ bộ cơ à, ghê đấy!"  

 

Cuối cùng, hắn ta nhìn đến muội muội nhà mình, liền kinh ngạc nói: "Tiên Nhân, muội đến Bán Vương rồi?"  

 

"Ừm!", Tiên Nhân không mặn không nhạt nói.  

 

"Ta đã bảo muội rồi mà, đi theo ca ta, đó là hôm nay Thiên Nhân, ngày mai xưng Vương, muội thấy ta nói không sai chưa?"  

 

Tiên Nhân nhíu mày lại, không đáp lời.  

 

Nịnh hót số hai!  

 

Tiên Hàm đây là đồ nịnh hót số hai.  

 

Bắt được bất cứ cơ hội nào thì cũng phải nịnh hót một câu.  

 

"Ca, đi, dẫn huynh đi Thiên Ngoại Tiên".  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.