Phong Thần Châu

Chương 3700: Cần thiết không?



               “Chào chư vị!”  

             Tần Ninh thoải mái đi đến phía trước mai Huyền Quy Phục Địa, hắn nhìn về phía mấy con Thú Vương.  

             U Tiêu Tiêu cũng dính sát Tần Ninh.  

             Lúc này năm con Thú Vương lớn Huyền Quy Phục Địa, Huyền Tê Kim Giác, Hổ Vương Hắc Yên, Kim Vũ Ưng, Kim Lân Xuyên Sơn giáp đều nhìn về phía hai người.  

             U Tiêu Tiêu nhìn về phía năm thân ảnh khổng lồ, thân thể khẽ run một cái.  

             Năm con vật khổng lồ này cho người ta cảm giác áp chế khí tức quá mạnh mẽ.  

             “Hai tên nhãi ở trên đầu lão tử có thoải mái không?”  

             Huyền Quy Phục Địa lúc này cười ha hả nói.  

             “Đây là ngươi nói sai rồi”.  

             Tần Ninh nhàn nhạt nói: “Chúng ta lưu lạc ở chỗ này, là ngươi đi ra từ dưới đất…”  

             “Tự tiện tiến vào khu vực của một Thú Vương, tộc người các ngươi chắc biết kết quả là gì rồi chứ?”  

             “Kết quả gì?”  

             U Tiêu Tiêu đơn thuần liền bật thốt lên: “Chỗ lớn như vậy một mình ngươi ở không cô độc sao?”  

             “...”, mấy con cự thú đều ngơ ngác.  

             Kim Vũ Ưng kia không nhịn được nói: “Phục lão đầu, ngươi biết có hai con người đi theo còn không giải quyết, mang tới nơi này có ý gì?”  

             Nghe thấy lời này, Huyền Quy Phục Địa cười ha ha nói: “Cảm thấy thú vị mà thôi, thật to gan, hơn nữa Vương Giả tộc người tuổi còn quá trẻ, không bình thường mà!”  

             Nghe đến lời này, Tần Ninh cười một tiếng: “Đúng là không bình thường, có điều cũng không bình thường bằng năm tên các ngươi”.  

             “Trong Yêu Tháp Sơn này, bớt nói Thú Vương trên trăm, thậm chí nhiều hơn, năm tên các ngươi bá chiếm Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên, ngược lại cũng đủ to gan!”  

             Lời Tần Ninh vừa nói ra, năm con cự thú khí tức xuất hiện thay đổi.  

             “Sao vậy? Vẫn muốn giết người diệt khẩu?”  

             Tần Ninh cười nói: “Trong Yêu Tháp Sơn, Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên là một trong tam đại kỳ địa”.  

             “Huyền Quy Phục Địa, Huyền Tê Kim Giác, Hổ Vương Hắc Yên, Kim Vũ Ưng, Kim Lân Xuyên Sơn giáp”.  

             “Thú Vương? Các ngươi cũng không đủ tư cách trở thành Thú Vương, nếu không phải đất thiên bảo thì năm tên các ngươi sao có thể đạt được mức độ cao bây giờ”.  

             “Chuyện này nếu bị đám huyền thú cấp chín khác biết được, e rằng năm tên các ngươi nhét kẽ răng cho bọn chúng cũng không đủ ấy chứ?”  

             Lúc này bầu không khí có vẻ hơi ngưng lại.  

             Huyền Tê Kim Giác trầm giọng nói: “Tiểu tử, uy hiếp bọn ta sao?”  

             “Loài người ở chỗ này biển linh thức chịu hạn chế, thực lực Vương Giả ngươi có thể phát huy bao nhiêu?”  

             “Uy hiếp chúng ta, ngươi cũng không đủ tư cách”.  

             Tần Ninh liếc Huyền Tê Kim Giác kia, hắn giễu cợt nói: “Vậy ngươi ra tay thử xem, đảm bảo năm người các ngươi đời này cũng đừng nghĩ trải qua lột xác, thành tựu Thánh Thú!”  

             Lời này vừa nói ra, mấy con Thú Vương tại đây ánh mắt đều thay đổi.  

             Kim Vũ Điêu lạnh lùng nói: “Nói bậy nói bạ, bổn tọa đã chạm đến đến điểm linh thức lột xác hồn hải”.  

             “Ngươi cứ việc nói liều!”  

             Tần Ninh cười nhạt nói: “Biển linh thức gần mười vạn mét, hồn hải? Ngươi đang nằm mơ!”  

             “Biển linh thức không đạt đến trăm vạn mét, chứ nghĩ gì đến hồn hải!”  

             “Ngươi tưởng rằng thánh hồn thánh phách là cái gì? Khổ tu thì sẽ ngưng tụ ra sao?”  

             Lúc này năm con Thú Vương, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tần Ninh.  

             Giống như bất cứ lúc nào năm con Thú Vương sẽ nhào lên xé nát Tần Ninh.  


             “Nhìn ta như vậy làm gì?”  

             Tần Ninh lại nói: “Giết chết thì không thú vị”.  

             “Chung tay hợp tác với các ngươi, có hứng thú không?”  

             Kim Lân Xuyên Sơn giáp cười nhạo một tiếng.  

             “Hợp tác? Ngươi có tư cách gì  hợp tác với chúng ta?”  

             Tần Ninh cũng không ngại, từ từ nói: “Nếu cả đời các ngươi can tâm kẹt ở cảnh giới này, vậy coi như ta chưa nói gì, nếu không có, ta cảm thấy vẫn có thể hợp tác một chút”.  

             “Ta dẫn các ngươi đến núi Cửu Trùng của Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên, các ngươi phụ trách giúp bọn ta ngăn cản yêu khí tập kích, dẫn bọn ta đi lên!”  

             “Ta đoán không lầm với bản lĩnh của các ngươi, chống đỡ gắt gao đến tầng năm tầng sáu chứ? Cao hơn nữa các ngươi cũng không lên nổi!”  

             Lời này vừa nói ra, mấy con Thú Vương đều sửng sốt.  

             Làm sao Tần Ninh biết?  

             Chuyện này là bí mật của năm người bọn họ.  

             Tần Ninh biết từ đâu?  

             “Đừng ngây ra nữa, nơi này nói thật ta quen thuộc hơn các ngươi!”  

             Tần Ninh cười nói: “Muốn hợp tác hay không thì xem bản thân các ngươi”.  

             Lúc này ngũ đại Thú Vương đều ngây ngô.  

             Hợp tác?  

             Cần thiết không?  

             “Tên nhãi Vương Giả nhị phẩm và Vương Giả nhất phẩm mà thôi, còn có thể sợ các ngươi sao?  

             Kim Lân Xuyên Sơn giáp hừ nói: “Lão phục đầu, dẫn bọn họ theo, nếu có gây rối trực tiếp làm thịt”.  

             Huyền Tê Kim Giác và Hổ Vương Hắc Yên lúc này cũng gật đầu.  

             Kim Vũ điêu lại không nói nhiều.  

             Huyền Quy Phục Địa cười ha hả nói:  “Tiểu tử, hy vọng ngươi không phải nói bậy nói bạ, nếu không Hổ Vương Hắc Yên có trăm ngàn cách để ngươi chết cũng không biết chết thế nào”.  

             Tên của Hổ Vương Hắc Yên đến từ năng lực đặc biệt của bản thân.  

             Toàn thân tóc đen có thể giải phóng ra từng đường sương khói.  

             Mà những sương khói kia có lực sát thương và tính mê muội cực kỳ mạnh.  

             Bốn vị Thú Vương khác đối với điều này đều rất kiêng kỵ.  

             Tần Ninh không có nói nhảm nữa.  

             Ngũ đại Thú Vương lúc này ánh mắt đều nhìn về phía núi lớn kia.  

             Trên đỉnh núi ngàn thước, giữa mây mù bao phủ nhìn không rõ ràng.  

             Soạt soạt soạt… Trong nháy mắt, năm thân ảnh lướt lên trên không.  

             Tiếng gió gào thét.  

             Chớp mắt năm thân ảnh đến trên ngàn mét.  

             Giọng Huyền Quy Phục Địa lẩm bẩm nói: “Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên thật ra thì chính xác mà nói là núi Yêu Tháp Cửu Trùng”.  

             “Một ngàn mét là một tầng, du ngoạn đến núi này có thể được ẩn huệ thiên đạo, đối với tu hành của bọn ta ích lợi cực lớn”.  

             “Chỉ là gần vạn năm qua, năm phe bọn ta chỉ có thể lên đến tầng thứ sáu, cũng không có cách nào đặt chân đến tầng thứ bảy, sáu ngàn mét là cực hạn”.  

             “Tiểu tử, nếu như ngươi thật sự có cách đưa chúng ta đi tới tầng thứ bảy, coi như bọn ta đều nợ ngươi một ân tình lớn”.  

             Nghe đến lời này, Tần Ninh cười một tiếng.  

             “Đừng một câu một tiểu tử, ngươi cùng lắm cũng chỉ bảy tám vạn tuổi thôi”.  

             “Hơn nữa ta nói có thể thì có thể, rảnh đâu mà lừa gạt các ngươi làm gì?”  

             Tần Ninh lười nói nhiều.  

             Cũng nói hợp tác rồi, còn đến nỗi lo lắng như vậy?  

             Nghĩ gì vậy?  

             Lúc này năm con Thú Vương đã đến vị trí hai ngàn mét.  

             Tần Ninh nhìn về phía U Tiêu Tiêu, dặn dò: “Tiêu tiêu, tiếp theo bắt lấy cơ hội”.  

             “Nơi đây đối với thú tộc nhất mạch hết sức có lợi, thú tộc và tộc người vẫn có rất nhiều điểm khác nhau”.  

             “Yêu Tháp Cửu Trùng Thiên chính một trong tam đại kỳ địa của tháp Yêu Sơn, hiếm khi đụng phải!”  

             “Ừ!”  

             U Tiêu Tiêu gật đầu, hỏi: “Ta nên làm cái gì?”  

             “Đơn giản”.  

             Tần Ninh cười nói: “Mở rộng linh thức của muội, phòng và khống chế tâm tư của bản thân”.  

             “Ừ!”  

             Lúc này năm con Thú Vương vượt qua độ cao ngàn mét.  

             Bốn phía trời đất giống như theo sát bắt đầu biến hóa.  

             


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.