Phong Thần Châu

Chương 3751: “Hóa Thánh tầng hai!”



               “Lui!”  

             Giờ phút này mấy vị Vương giả đỉnh cao đều quát to một tiếng.  

             Ánh mắt Tần Ninh lạnh lẽo.  

             “Yên tâm làm chuyện của các ngươi đi!”  

             Nhìn về phía đám người bị hắn bao vây, Tần Ninh quát: “Sức mạnh này không có bất kỳ tì vết gì, nếu nuốt vào thì chính là của các ngươi, có thể nuốt được bao nhiêu thì cứ nuốt bấy nhiêu”.  

             “Viên Viên, Sương Nhi, Nguyệt Nhi, Tiêu Tiêu, bốn người các ngươi cứ thoải mái cắn nuốt!”  

             Bốn người này vô cùng đặc biệt, sức mạnh này là thuần túy nhất đối với bốn người các nàng.  

             Nhất là Vân Sương Nhi!  

             Hỗn độn thể bài xích linh khí, thế nhưng lại cực kỳ hòa hợp với thánh lực trời đất.  

             Vân Sương Nhi đến thế giới Cửu Thiên, dựa vào hỗn độn thể, có thể đánh được bất kỳ thiên tài nào.  

             Thể chất như vậy vô cùng hiếm thấy, cũng không phải là dựa vào việc Tần Ninh há miệng nói một câu là được.  

             Giờ phút này, bốn người đang ở bậc thang thứ nhất.  

             Bốn người Tuyết Thiên Vương, Vân Thiên Vương, Mộc Thiên Vương và Huyền Thiên Vương ở bậc thang thứ hai.  

             Mà bậc thang thứ ba thì là mấy người Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch, Tiên Hàm  

             Bậc thang thứ tư mới là đám Thiên Vương khác.  

             Giờ phút này Tần Ninh khởi động mộ U Vương, dường như muốn tăng thực lực của mọi người lên.  

             “Ngươi đang tìm cái chết!”  

             Sắc mặt Cực Thiên Vương âm trầm, lao ra trong nháy mắt.  

             “Muốn chết chính là ngươi!”  

             Tần Ninh lại hét lên một tiếng, hắn sải bước ra đồng thời tung ra một quyền.  

             Ầm...  

             Tần Ninh chỉ là Vương Giả ngũ phẩm mà một quyền này lại là giống như Vương Giả cửu phẩm.  

             Không, còn vượt xa cả Vương Giả cửu phẩm.  

             Lôi Thể Thiên Cương!  

             Cửu Linh Tinh Thần Quyết!  

             Lúc này đều phóng thích ra.  

             Đám người Cực Thiên Vương bỗng nhiên dừng bước chân lại.  

             “Cứ như thế cũng không phải biện pháp, mọi người tấn công U Vương, chúng ta bắt tay giết những tên kia”.  

             “Không thể để cho bọn họ tiếp nhận thánh lực trời đất gột rửa hoàn chỉnh được, nếu không chúng ta sẽ đều gặp họa lớn!”  

             Người mở miệng chính là Độc Vương.  

             “Vân Tử Triệt, ngươi có ý kiến gì không?”  

             Lúc này Kiếm Vương - Lý Kiếm Tâm cũng quát lên.  

             Vân Tử Triệt chính là Độc Vương.  

             Độc Vương - Vân Tử Triệt quát: “Ngươi, ta, cộng thêm Linh Vương, Phong Vương, Lôi Vương đồng loạt ra tay, giết những người đang tiếp nhận tẩy lễ kia”.  

             “Cực Thiên Vương, làm phiền ngươi dẫn đầu các vị Vương giả đỉnh cao của Thiên Đế Các ngăn Tần Ninh lại”.  

             Cực Thiên Vương liền gật đầu.  

             Ngay sau đó, mấy chục bóng người chia nhau ra.  

             Cực Thiên Vương nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt tràn ngập sát khí.  

             “Ta nói sẽ cho bọn họ tăng lên toàn bộ thì sẽ cho bọn họ tăng lên toàn bộ, sao có thể để các ngươi làm gián đoạn được chứ”.  

             Giờ phút này Tần Ninh sải bước ra, hắn phất tay một cái, một tòa tháp đột nhiên xuất hiện ầm một tiếng, bao phủ trên đỉnh đầu mấy trăm người.  

             Bách Luyện Thánh Tháp!  

             Một Thánh khí bán tàn.  

             Nhưng cho dù là Thánh khí bán tàn cũng rất khó để ngăn cản Thiên Vương.  

             Nhưng lại có thể ngăn cản được những Vương giả này.  

             Trong phút chốc, năm vị Vương giả là Độc Vương, Linh Vương, Phong Vương, Lôi Vương, Kiếm Vương cầm đầu hơn mười vị Vương giả liều mạng tấn công Bách Luyện Thánh Tháp.  

             Cực Thiên Vương dẫn theo mấy tâm phúc, cùng với các Vương giả của Thiên Đế Các lao thẳng về hướng Tần Ninh.  

             Lúc này những tiếng ầm ầm kịch liệt không ngừng vang lên.  

             Tần Ninh nhìn về phía đám người đang đánh tới, ánh mắt lạnh lẽo.  


             “Bây giờ mà Đế Lâm Thiên còn không muốn xuất hiện sao?”  

             “Phái các ngươi đi tìm cái chết, cần gì chứ?”  

             Hắn vừa nói xong liền bước chân ra.  

             Giữa những tiếng ầm vang, Vương Kiếm Độ Sinh cũng xuất hiện.  

             Lúc này khí tức trong người Tần Ninh dâng lên trong nháy mắt.  

             Vương Giả ngũ phẩm!  

             Biển linh thức năm vạn mét.  

             Mà Cực Thiên Vương lại trơ mắt nhìn Tần Ninh tăng biển linh thức từ năm vạn mét lên đến chín vạn mét!  

             Biển linh thức chín vạn mét!  

             Giờ phút này, ánh mắt Cực Thiên Vương chấn động.  

             Tần Ninh cầm Vương Kiếm Độ Sinh trong tay, chém ra một kiếm rồi xông vào trong đám người.  

             Phụt phụt phụt...  

             Trong nháy mắt, cơ thể của hơn mười vị Vương giả đứng trước Tần Ninh đều nổ tung.  

             Cực Thiên Vương mắng to một tiếng, nào còn dám do dự nữa, ông ta lao ra ngay lập tức.  

             Nếu cứ để Tần Ninh giết tiếp thì còn làm gì được nữa.  

             “Thái Cực Thiên Địa!”  

             Cực Thiên Vương hét lên một câu, hư không dưới chân biến hóa, một trắng một đen quay xung quanh, hóa thành một quang ảnh ngàn trượng bắn ra ra.  

             Một hình thái cực xuất hiện ở dưới chân Cực Thiên Vương.  

             Bên trong hình thái cực kia là sức mạnh âm dương điều hòa, bộc phát ra áp lực kinh khủng, lao thẳng tới chỗ Tần Ninh.  

             “Thái Cực Thiên Địa trấn áp được ta sao?”  

             Lúc này Tần Ninh lại đạp nhẹ bàn chân xuống mặt đất.  

             Ầm ầm...  

             Mặt đất chấn động, nứt toác ra.  

             Từng hòn đá vụn tạo ra những ngọn núi lớn, hóa thành trường kiếm dưới sự điều khiển của Tần Ninh, chém ra trong nháy mắt.  


             Ầm...  

             Lúc này những tiếng ầm ầm kịch liệt vang lên.  

             Năm ngón tay của ngọn núi lớn bắt lấy Thái Cực Thiên Địa kia, lúc này cả người Cực Thiên Vương rung lắc dữ dội.  

             “Hóa Thánh tầng ba!”  

             Tần Ninh nhìn về phía Cực Thiên Vương, cười nhạo nói: “Tám vạn năm, biển linh thức của ngươi mới chỉ tăng từ mười vạn mét đến ba mươi vạn mét, Cực Uyên Ngọc, đúng là ta đã xem thường ngươi rồi!”  

             “Tần Ninh!”  

             Cực Thiên Vương gầm thét.  

             “Sao thế? Muốn giết ta ư!”  

             “Ngươi có tư cách này sao?”  

             Giờ phút này, trong lòng Cực Thiên Vương vô cùng giận dữ.  

             Ầm...  

             Một tiếng va chạm.  

             Cả người Cực Thiên Vương lùi về sau.  

             “U Vương, lão phu đến giúp ngươi!”  

             Một tiếng quát vang lên.  

             Lúc này Trấn Thiên Vương đi ra khỏi phạm vi bao phủ của Bách Luyện Thánh Tháp, khí tức cả người bộc phát.  

             “Lão già, lãng phí cơ hội lần này, lần sau sẽ vô cùng khó khăn đấy!”  

             Trấn Thiên Vương nghe thấy Tần Ninh nói vậy thì cười ha ha nói: “Bản vương vốn đã là Thiên Vương bước ra bước thứ hai, biển linh thức hai mươi vạn mét”.  

             “Bây giờ khôi phục lại lực chiến với biển linh thức mười vạn mét, có được lực chiến của Thiên Vương, tránh bị đám trẻ ranh này quấy rầy!”  

             Trấn Thiên Vương vừa dứt lời, khí tức đã bắn ra, lao thẳng về hướng năm người Độc Vương trong nháy mắt.  

             Giờ phút này sắc mặt Cực Thiên Vương vô cùng lạnh lẽo.  

             Nếu cứ tiếp tục như vậy, bị Tần Ninh làm tốn thời gian thì sẽ càng ngày càng có nhiều người tăng thực lực lên cực lớn trong thời gian ngắn.  

             Trước đó Trấn Thiên Vương đã gần như bị phế đi.  

             Nhưng bây giờ mới chưa được bao lâu mà đã khôi phục được chín phần thực lực rồi.  

             Không thể tiếp tục như thế!  

             Đế Lâm Thiên đâu?  

             Nói là chờ Tần Ninh đến Thiên Vương, chờ Tần Ninh mở ra mộ U Vương.  

             Nhưng bây giờ, Tần Ninh đã đến.  

             Đế Lâm Thiên lại không xuất hiện, xảy ra chuyện lớn rồi.  

             Rốt cuộc bây giờ tên khốn đó đang làm gì?  

             “Đang suy nghĩ Đế Lâm Thiên tới đâu thật sao?”  

             Tần Ninh nhìn về phía Cực Thiên Vương, khinh thường nói: “Ở trong mắt hắn ta, ngươi cũng chỉ là một con cờ thôi”.  

             Hắn chém một kiếm đến, Cực Thiên Vương lại tránh thoát được nguy hiểm.  

             Là vô cùng nguy hiểm.  

             Tần Ninh Vương Giả cửu phẩm muốn giết ông ta cũng không tính là khó khăn.  

             Dù sao đã có tiền lệ rồi.  

             “Đế Lâm Thiên, cho tới bây giờ mà ngươi vẫn chưa xuất hiện, vì sao thế?”  

             “Chẳng lẽ chờ ta giết hết Vương giả ở đây, ngươi mới có thể xuất hiện sao?”  

             Giọng nói của Tần Ninh truyền ra ngoài trăm dặm.  

             “Sư phụ!”  

             Giờ phút này, một âm thanh vang lên.  

             Dương Thanh Vân đi ra.  


             Ông đây bỏ qua lợi ích cực kỳ lớn tới giúp ngươi, ngươi lại nói xấu ta như thế?  

             Dương Thanh Vân nghe thấy vậy thì không thèm để ý nói: “Sư phụ, Thanh Vân tự tin, với thiên phú của bản thân, sau này muốn tiến thêm cũng không khó! Bây giờ vẫn nên giải quyết nguy cơ trước mắt thì hơn!”  

             Tần Ninh nghe vậy thì ngẩn người, khoát tay một cái nói: “Tùy ngươi vậy”.  

             


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.