Phong Thần Châu

Chương 3771



 Trên thân của Kỷ Uyên giờ khắc này tiếp tục xuất hiện thêm một vết máu.  

 

Cho dù là Thánh Nhân, sức mạnh của quy tắc thiên địa cũng chính là quy tắc lực, cũng có lực áp chế cực lớn đối với Thánh Nhân.  

 

Giờ khắc này, tình huống chuyển biến đột ngột.  

 

Mặt ngoài thân thể Kỷ Uyên xuất hiện từng vết máu, khí tức cũng ngày càng yếu đuối.  

 

Tần Ninh lại mặc kệ, từng kiếm chém ra, mặt không cảm xúc.  

 

Kỷ Phác thấy cảnh này, sắc mặt càng trở nên khó coi.  

 

"Tần Ninh, ngươi muốn chết".  

 

"Muốn chết? Ngươi tới giết ta đi!", Tần Ninh quát: "Kỷ Phác đúng không, Ma Quang tông đúng không? Thời gian còn rất dài, hôm nay giết con trai ngươi, ngày mai giết ngươi. Đợi ta đến Cửu Thiên, bắt ngươi xuống Hoàng Tuyền!"  

 

Trong lúc nói chuyện, mũi kiếm của Tần Ninh lại ngày càng cuồng bạo, ngày càng bá đạo.  

 

Từng sợi kiếm khí lúc này tùy ý khuếch tán ra.  

 

Sức mạnh to lớn không ngừng hội tụ, kiếm U Vương trong tay Tần Ninh ngày càng bá đạo.  

 

"Trảm!"  

 

Rít lên một tiếng, kiếm U Vương nháy mắt rời khỏi tay, bay thẳng tới Kỷ Uyên.  

 

Một tiếng phập vang lên.  

 

Kỷ Uyên sắc mặt tái mét, cả người bị trường kiếm xuyên thấu.  

 

Trốn không thoát, đỡ không nổi!  

 

Thần sắc của Kỷ Uyên trở nên tái nhợt.  

 

Nếu tiếp tục như thế thì hắn ta sẽ chết, thật sự sẽ chết.  

 

"Ma Quang Chú!"  

 

Một câu quát khẽ vang lên, trong cơ thể Kỷ Uyên mãnh liệt tuôn ra từng luồng ánh sáng đen tối.  

 

"Không được, Uyên nhi!"  

 

Kỷ Phác cũng tái mặt, hoảng sợ nói: "Không thể!"  

 

"Cha!"  

 

Kỷ Uyên quát: "Cho dù có chết, con cũng muốn kẻ này phải chôn cùng!"  

 

Kỷ Uyên giờ phút này cũng là bị ép đến đường cùng.  

 

Một câu quát khẽ vang lên, Kỷ Uyên trong nháy mắt xông ra.  

 

Dường như ánh sáng này đã bóc hết toàn bộ cảm giác đau đớn của Kỷ Uyên ra.  

 

Khí thế bá đạo xông tới như làn sóng thủy triều.  

 

Ánh mắt của Kỷ Uyên giờ này khắc này dần dần lạnh băng.  

 

"Tụ!"  

 

Trong khoảnh khắc.  

 

Một Kỷ Uyên khác bị Tần Ninh trói buộc lúc này tỏ ra đau khổ.  

 

Một hồn ba phách bị dẫn dắt.  

 

Không là hai hồn ba phách.  

 

Hai hồn ba phách kia lúc này trở về cơ thể.  

 

Ánh mắt Kỷ Uyên dần dần sáng lên.  

 

"Giết!"  

 

Trong nháy mắt, ánh sáng đen tối hóa thành một thanh trường kiếm màu đen chém về phía Tần Ninh.  

 

Trong lúc này, Tần Ninh như nhìn thấy Kỷ Uyên, lại như nhìn thấy Tần Kinh Mặc.  

 

"Ngươi không phải huynh ấy..."  

 

"Kết thúc..."  

 

Tần Ninh giờ phút này bước ra, kiếm U Vương trong nháy mắt dẫn động lôi kiếp thiên địa.  

 

Một cái Lôi Châu trong nháy mắt khuếch tán ra, rải khắp đất trời.  

 

Ầm ầm...  

 


Bên trên đại lục Vạn Thiên, thiên địa biến ảo, sấm sét đan xen.  

 

Mà cùng lúc đó, Trấn Thiên Vương, Huyền Thiên Vương, Tuyết Thiên Vương, Dương Thanh Vân, Diệp Viên Viên, Cốc Tân Nguyệt, Vân Sương Nhi, U Tiêu Tiêu, Thạch Cảm Đương, Tiên Hàm, Lý Nhàn Ngư.  

Mười một người lúc này phun trào sức mạnh. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.