Phong Thần Châu

Chương 3790: Tim lão già không chịu nổi! Hả?



 

Hai người Tuyết Ưng và Tiên Vô Tận hoàn toàn ngây ra.  

 

Thật hay giả?  

 

Một tháng đến một năm tự động tỉnh lại, cảnh giới Thánh Nhân?  

 

Lúc này hai người thật sự bị rung động.  

 

Lần này làm thế nào?  

 

Tần Ninh phất tay một cái nói: “Cũng không sao, Hóa Thánh tầng thứ nhất thì Hóa Thánh tầng thứ nhất, từ từ đi lên là được”.  

 

Hai người lại cạn lời.  

 

Ngài ngược lại vẫn nhìn được! Tiên Vô Tận tiếp tục nói: “Nhưng bọn ta và Huyền Chấn đã ước định Dương Thanh Vân quay lại thì bảo hắn dẫn Dương Thanh Vân đến Bách Hương đường tìm bọn ta”.  

 

“Nhưng bốn ngày rồi bọn họ cũng không tới, ta quay lại xem, không thấy người đâu”.  

 

“Chỉ để lại một tấm lệnh bài sứt mẻ của Tam Phong Bang!”  

 

“Đến bây giờ cũng không biết là Huyền Chấn đụng phải người của Tam Phong Bang, hay là Dương Thanh Vân trở về, hai người đụng phải người của Tam Phong Bang”.  

 

Nghe đến lời này, chân mày Tần Ninh nhướng lên.  

 

“Người không thấy?”  

 

“Đúng!”  

 

Ngón tay Tần Ninh nhẹ nhàng vân vê, lại nói: “Vậy cô cô Bách Hương kia lại là tình huống gì?”  

 

“Cũng cứu người rồi còn muốn giết người?”  

 

Tuyết Ưng giờ phút này nói: “Hình như Bách Hương đường bị một cường giả Hư Thánh tên Thanh Lãm Thiên theo dõi, cô cô Bách Hương tự vệ chưa đủ”.  

 

“Tiên Vô Tận vì để cho cô cô Bách Hương ra tay, giết người chuyển lời của Thanh Lãm Thiên, chưa đến một tháng nơi này nơi này liền bị thu lại!”  

 

“Đến lúc đó, đã chết hai người, phỏng đoán Thanh Lãm Thiên sẽ không buông xuôi, cho nên…”, Tần Ninh nghe thấy lời này liền ngây ra.  

 

“Các ngươi thật đúng là biết gây phiên toái”.  

 

Tiên Vô Tận và Tuyết Ưng không còn lời có thể nói.  

 

Bọn họ là quá nóng lòng.  

 

Nhưng cũng hết cách.  

 

Cuộc sống ở đây không quen thuộc…  

 

“Bây giờ cơ thể ta vẫn còn chút yếu, cần phải khôi phục”.  

 

Khôi phục... còn phải khôi phục?  

 

“Nơi này có không ít dược liệu, ta cần luyện chế một ít Thánh Đan, hai người các ngươi cũng vậy”.  

 

“Hơn nữa thế giới Cửu Thiên thánh lực làm chủ tu, thánh lực là chín loại linh khí thuộc tính linh khí tập hợp mà thành, sức mạnh bùng nổ, mạnh hơn so với linh khí, đây cũng là nguyên nhân quan trọng nhất Thánh Nhân của thế giới Cửu Thiên mạnh hơn đại lục Vạn Thiên!”  

 

“Chuyển hóa linh khí thành thánh lực, đối với thọ nguyên hai người cũng có ích lợi, nói cho cùng các ngươi có thể thành Thiên Vương ở đại lục Vạn Thiên, vậy thiên phú cũng là một phần độc nhất, chỉ có điều chịu hạn chế của trời đất mà thôi, bây giờ đến thế giới Cửu Thiên, hạn chế này giảm bớt rất nhiều”.  

 

“Nhưng thứ này về sau sẽ từ từ nói với các ngươi!”  

 

Tần Ninh phất tay một cái, nói: “Ta đi tìm cô cô Bách Hương nói chuyện một chút, hai người các ngươi cũng đừng nhàn rỗi, đi nghe ngóng tin tức đi”.  

 

“Thành Thanh Ma nằm ở đất Cự Ma, đất Cự Ma lại là một trong thất đại địa Nam vực Thanh Châu, hơn nữa còn là một nơi hỗn loạn nhất”.  

 

“Nhưng chỗ này cách vùng đất Vạn Thánh ngược lại khá gần, Ma Quang tông… Kỷ Phác… Vấn tiên sinh… Tìm thấy Dương Thanh Vân và lão Huyền, chúng ta trực tiếp đến vùng đất Vạn Thánh, diệt Ma Quang tông”.  

 

Lời nói vừa dứt, sắc mặt hai người Tiên Vô Tận và Tuyết Ưng biến đổi mấy phen.  

 

Lúc này mới vừa đến thế giới Cửu Thiên, đừng há mồm ngậm mồm là diệt cái này giết cái kia được không?  

 

Tim lão già không chịu nổi! Hả?  

 

Không đúng! Tần Ninh làm sao biết rõ ràng như vậy?  

 

Giống như Tần Ninh khá hiểu về Thanh Châu!  

 

“Tên nhãi này quả nhiên năm đó đã đến thế giới Cửu Thiên!”, Tuyết Ưng không nhịn được nói.  

 

“Nói nhảm!”  

 

Tần Ninh đứng dậy, cười nói: “Nơi ta đi qua còn rộng hơn những chỗ mà các ngươi biết”.  

 

Thấy Tần Ninh rời đi, hai người cũng cười khổ một hồi.  

 

“Đi, đi dò la tin tức”.  

 

“Nếu Dương Thanh Vân xảy ra phiền toái, không phải Tần Ninh sẽ xé rách trời thành Thiên Ma đâu!”  

 

“Ừ!”  

 

Hai người đi ra bên ngoài Bách Hương đường.  

 

Lúc này Tần Ninh đi tới tiền đường.  

 


 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.