Phong Thần Châu

Chương 3889: Tần Ninh không quá nôn nóng.



 

Tần Ninh lại nói: “Người gây chuyện chính là ta, người ra tay đánh người cũng là ta, ngươi yên tâm đi, ta sẽ không để liên lụy đến ngươi đâu”.  

 

“Tần công tử đang khinh thường ta sao!”  

 

Ly Tâm Lăng nói thật: “Ta không sợ bị liên lụy, điều mà ta lo sợ là người đã đắc tội Nguyên gia rồi, hai huynh muội bọn ta không thể tránh khỏi cái chết, Tần công tử cũng vậy, bởi vì chuyện của huynh muội ta mà Tần công tử vô duyên vô cớ bị liên lụy…”, Tần Ninh vỗ vai Ly Tâm Lăng, hắn nói: “Ngươi cứ xem như là ta đang trả ơn đi, được không?”  

 

“Ơn huệ gì chứ? Bộ tộc Ly Tâm của bọn ta đã sớm sụp đổ từ mấy vạn năm về trước rồi, Tần công tử trông cũng không giống lão quái vật tu hành mấy vạn năm!”  

 

Tần Ninh cảm thấy thật đau đầu.  

 

Thằng nhóc này, sao cậu ta lại có thể ngay thẳng đến như vậy được chứ!  

 

“Vậy ngươi nói thử xem, đi hay là không đi đây!”  

 

Tần Ninh nói thẳng.  

 

Mặt Ly Tâm Lăng hiện lên vẻ do dự.  

 

“Đi!”  

 

Cho dù có nguy hiểm thì cũng phải đi! Vì muội muội, không thể bỏ qua cơ hội này được!  

 

“Vậy thì đi thôi”.  

 

Thanh toán thánh thạch xong, Tần Ninh cất bước lên đường.  

 

Ly Tâm Lăng cắn răng nắm tay muội muội Ly Tâm Linh Nguyệt đi theo Tần Ninh.  

 

Ba người cùng đi tới Nguyên Đan các.  

 

Nguyên Đan các! Là nơi giao dịch lớn nhất ở trong thành Nguyên gia, người mà bọn họ nắm trong tay, cũng là thế lực lớn nhất thành Nguyên gia, Nguyên gia.  

 

Một Nguyên Đan các lớn như vậy được chia làm năm tầng.  

 

Tầng thứ nhất là sảnh giao dịch.  

 

Lúc này, ba người Tần Ninh đi vào sảnh giao dịch.  

 

Một thị nữ xinh đẹp ngay lập tức tiến lên lễ phép nghênh đón ba người bọn họ.  

 

“Xin hỏi công tử cần gì ạ?”  

 

“Mua dược liệu!”  

 

Tần Ninh nói thẳng.  

 

 

 

"Mời công tử theo ta đến đây!"  

 

Lúc này, người thị nữ lịch sự mời.  

 

Cả ba người đi theo người thị nữ xinh đẹp kia bước vào Nguyên Đan các.  

 

Trước một cái cửa sổ có một người đàn ông trung niên, ăn mặc lịch thiệp, người nọ nhìn về phía ba người họ.  

 

"Công tử cần loại dược liệu gì?"  

 

Người đàn ông trung niên lễ độ hỏi.  

 

Tần Ninh nói thẳng: "Quả Huyết Thánh, Thiên Nguyệt Linh Chi vạn năm tuổi, Nham Long Nhũ, chỉ cần ba loại này thôi!"  

 

Hắn vừa đưa ra yêu cầu, người đàn ông trung niên mỉm cười nói: "Vị khách quý này, giá trị của ba thứ này đã vượt qua mười vạn thánh thạch rồi, chúng ta không thể tiến hành giao dịch ở đại sảnh được, đành mời các vị đi theo thị nữ đến tầng thứ hai để làm việc!"  

 

Nghe vậy, Tần Ninh gật đầu.  

 

Ly Tâm Lăng đứng bên cạnh vô cùng lo lắng.  

 

Sao đám người này lại vất vả như vậy.  

 

Đâu có tốn bao nhiêu thời gian chứ! Nhưng mà, ba loại dược liệu này thế mà lại có giá mười vạn thánh thạch! Là mười vạn thánh thạch đấy! Cho dù một ngày cậu ta cật lực kiếm được một trăm viên thánh thạch, thì cũng phải cần đến hơn ba năm mới có thể gom góp đủ! Quá đắt rồi.  

 

Tần Ninh không quá nôn nóng.  

 

Bọn họ đi theo thị nữ lên tầng hai, tiến vào trong một căn phòng.  

 

"Các vị đợi một lát nhé, sẽ có chấp sự đại nhân tới nói chuyện với các vị!"  

 

"Được!"  

 

Ba người giờ mới ngồi xuống.  

 


Thánh thạch hiển nhiên là quan trọng! Nhưng đối với Tần Ninh, tình nghĩa là thứ còn quan trọng hơn tất cả.  

 

Chẳng bao lâu sau, một người chấp sự đã đến.  

"Chào các vị, ta là Lý Nguyên Hác, một trong các chấp sự của Nguyên Đan các". 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.