Phong Thần Châu

Chương 3952: Đây là tình huống gì vậy?



 “Chúng ta nhận thua!”  

 

Nguyên Mậu Phong ngay lập tức hét lên.  

 

Lúc này, thân hình của Chấn Tường Sinh đã dừng lại.  

 

“Mười vạn thánh thạch này, Chấn Thiên các bọn ta đành phải nhận lấy vậy!”  

 

Vào giờ phút này, trên mặt Chấn Tường Sinh thấp thoáng ý cười.  

 

Ngay sau đó, có người của Nguyên gia tiến vào trong sơn cốc, đón Nguyên Thanh Hạm ra.  

 

Sự việc xảy ra quá đột ngột, không một ai có thể lường trước được.  

 

Lúc này, Nguyên Mậu Phong nhìn con gái của mình, trong mắt ông ta hiện lên vẻ đau lòng.  

 

“Con không sao chứ?”  

 

“Con không sao…”, trong lòng Nguyên Thanh Hạm cũng cảm thấy ấm ức.  

 

Trong khoảng thời gian này, nàng ta chuyển sang tu luyện Đại Sơn Viêm quyết, hằng ngày luyện tập cùng với hai vị Thánh Nhân là Ly Tâm Lăng và Dương Thanh Vân, tu vi đã sớm tiến bộ, cũng sắp sửa bước vào cảnh giới Thánh Nhân.   

 

Nhưng vào giây phút này, nàng ta lại bại dưới tay của Chấn Tường Sinh! Đây là một cú sốc quá lớn đối với nàng ta.  

 

“Huyết Phong Tồn của Huyết Linh cung khiêu chiến Nguyên Hạo của Nguyên gia!”  

 

Nguyên Hạo chính là đại ca của Nguyên Thanh Hạm, ông ta cũng có cảnh giới Hư Thánh tầng mười, nhưng mà dừng chân lại tại cảnh giới Hư Thánh tầng mười đã nhiều năm, không thể tiến thêm được nữa.  

 

Mà bây giờ… Nguyên Thanh Hạm đã bị đánh bại.  

 

Nguyên Hạo bị buộc vào thế phải trở thành đối thủ của Huyết Phong Tồn.  

 

“Cha, con lên đây!”  

 

Lúc bấy giờ, Nguyên Hạo hạ giọng, ông ta nói: “Huyết Linh cung và Chấn Thiên các không tốt lành gì, nhân cơ hội này làm cho chúng ta phải xấu mặt!”  

 

“Con không thể đi!”  

 

Ngay sau đó, Nguyên Mậu Phong cũng quát lên.  

 

Hai bên sơn cốc, lúc này, Huyết Phương Đông và Chấn Uyên Vân đang cười lạnh lùng.  

 

Nguyên Mậu Phong tiến lên phía trước.  

 

“Nguyên gia xin nhận thua!”  

 

Nhận thua sẽ mất mười vạn thánh thạch, nhưng nếu như đánh thua thì con mình sẽ phải bị thương, vậy thì cứ để mất mười vạn thánh thạch đi.  

 

Nếu như cứ tiếp tục tỷ thí như vậy thì Nguyên gia chắc chắn sẽ không thể chịu nổi.  

 

“Ha hả…”, Huyết Phong Tồn không nhịn được mà cười to, hắn ta nói: “Người của Nguyên gia, thật đúng là... loại phế vật!”  

 

Huyết Phong Tồn cười nhạo bọn họ xong liền xoay người rời đi.  

 

Vào lúc này, mọi người bỗng ồ lên.  

 

Người của Kim Ô cư và Bách Lý quán đều đang muốn hóng chuyện.  

 

Trong năm đại thế lực của thành Vạn Ma, bọn họ là hai thế lực yếu kém nhất, ngày thường cũng hay ôm nhau sưởi ấm.  

 

Bây giờ, Huyết Linh cung và Chấn Thiên các hợp sức đối phó Nguyên gia, bọn họ cần gì phải nhúng ta vào nữa?  

 

“Thật đáng chết!”  

 

Tất cả người của Nguyên gia đều vô cùng tức giận.  

 

Đúng lúc này, một bóng người bỗng nhiên đứng dậy.  

 

Tần Ninh đi đến bên cạnh Nguyên Thanh Hạm, hắn cười cười rồi nói: “Không cần phải tức giận, ngươi không thể thắng được Chấn Tường Sinh cũng là chuyện bình thường”.  

 

Nguyên Thanh Hạm sửng sốt.  

 

Nguyên Mậu Phong cũng cảm thấy khó hiểu, ông ta hỏi: “Tần công tử, ngươi nói ra lời này là có ý gì?”  

 

“Đợi thêm một lát nữa, ngươi sẽ biết thôi!”  

 

Tần Ninh cười lạnh lùng, hắn đi ra ngoài, đứng ở trước sơn cốc.  

 

“Tại hạ là Tần Ninh của Nguyên gia!”  

 

“Có cảnh giới Hư Thánh tầng bốn, xin được khiêu chiến với đệ tử của Huyết Linh cung”.  

 

Vào lúc này, Tần Ninh mỉm cười, hắn thản nhiên nói: “Tại hạ mới vào Nguyên gia chưa lâu, cho nên không quen biết nhiều vị thiên kiêu của thành Vạn Ma, không biết có vị nào đồng ý tỷ thí với Tần Ninh không?”  


 

Đã đánh tới Hư Thánh tầng mười rồi thì bỗng nhiên có một tên Hư Thánh tầng bốn nhảy ra! Trong đám người Huyết Linh cung có một kẻ mở miệng, nói: “Ra giá như thế nào?”  

 

Tần Ninh nghe thấy vậy liền cười bảo: “Hai mươi vạn thánh thạch!”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.