*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Huyết Phương Đông, ta bị ngươi hại thảm!”
Chấn Uyên Vân quát khẽ.
Huyết Phương Đông không đồng ý nói: “Chuyện này, sao có thể trách ta?”
“Không trách ngươi thì trách ai?
Bảo ngươi từ từ, ngươi lại sốt ruột như vậy, hiện tại thì phản tác dụng rồi, rơi vào tình thế khó cả đôi đường!”
Nghe được những lời này, Huyết Phương Đông im lặng không lên tiếng.
Huyết Phương Đông nhìn về phía con gái của mình, ông ta truyền âm cho ả nói: “Hai vị sư huynh của con khi nào mới đến?”
“Nhanh thôi!”
Huyết Phương Đông âm trầm nói: “Vốn tưởng rằng không cần giúp đỡ, nhưng mà không ngờ lại đụng phải phiền phức lớn như vậy, đáng chết”.
Tần Ninh! Rốt cuộc là từ nơi nào chui ra.
Hiện tại, quả thật là mọi chuyện trở nên rất phiền phức.
Nhưng mà cũng may, bọn họ đã có sự chuẩn bị trước.
“Lần này, Chấn Thiên cung hao tổn rất lớn, mấy người ở Huyết Linh cung chúng ta không được phép xuất hiện vấn đề!”
“Vâng!”
Hai người phụ nữ âm thầm trao đổi.
Mà ở bên kia, trong lòng Chấn Uyên Vân vô cùng phẫn nộ.
Tổn thất hai vị Thánh Nhân, quả thực là còn lớn hơn tổn thất hai mươi vị Hư Thánh.
Thật sự là đáng hận.
Giờ phút này, tâm tình Nguyên Mậu Phong cực kỳ thoải mái.
“Tần công tử quả nhiên là anh tài cái thế, bội phục!”
Đối với điều này, Tần Ninh cũng không để ý.
“Sự việc còn chưa kết thúc đâu!”
Tần Ninh thản nhiên nói: “Thánh Nhân của Huyết Linh cung, ta sẽ giết chết toàn bộ cho ngươi!”
“Được!”
Nguyên Mậu Phong không ngờ tới, ngày đó, chẳng qua là Tần Ninh đưa ra một lời hứa hẹn, hôm nay nó lại là thứ có thần hiệu xoay chuyển cuộc chiến.
Hai vị Thánh Nhân đã chết, đều là chết trên tay Tần Ninh, chỉ một điểm này đã đủ để khiến cho kẻ khác không thể nhìn thấu.
Không thể không nói, biểu hiện của Tần Ninh nằm ngoài dự đoán của mọi người.
Hắn chỉ mới là cảnh giới Hư Thánh tầng năm mà thôi.
Nếu như thành tựu của hắn đạt đến Thánh Nhân chân chính, chẳng phải là sẽ còn cường đại hơn cả cường giả Địa Thánh hay sao?
Giờ phút này, Tần Ninh cũng không quan tâm những chuyện đó, hắn từng bước bước lên phía trước, nhìn thẳng về phía mấy vị Thánh Nhân của Huyết Linh cung.
“Huyết Phương Đông, muốn từng người một lên đánh hay là cùng nhau lên chịu chết?”
Huyết Phương Đông giận tím mặt.
“Hừ, ngươi có thể giết chết được cảnh giới Thánh Nhân nhất hồn, nhưng có thể giết chết được cảnh giới Thánh Nhân tam hồn sao?”
“Chênh lệch không lớn, hẳn là có thể”.
“Ngươi…”, giờ phút này, Huyết Phương Đông cực kỳ tức giận.
Không thể không nói, người thanh niên trước mắt này nhìn qua thì có vẻ ôn hòa nhưng khi mở miệng luôn có thể khơi dậy lửa giận của người khác.
Một khi đã như vậy, giết là được! Lúc này, Huyết Phương Đông ngang nhiên đón nhận.
Ầm…Hiện tại, khí tức Tần Ninh bày ra vẫn là cảnh giới Hư Thánh tầng mười như trước.
Dưới sự phụ trợ của hồn rồng và hồn phượng, sức mạnh bộc phát ra vô cùng mạnh mẽ, khiến cho kẻ khác không thể nào tưởng tượng được.
Nhưng mà điểm này, Tần Ninh cũng rất rõ ràng.
Hồn rồng vô cùng tốt, hồn phượng cũng thế.
Song hồn đầy đủ, chỉ cần sử dụng nó thì cũng không kém hơn Thánh Nhân tam hồn bao nhiêu.
Giờ phút này, lực lượng toàn thân của Tần Ninh bùng nổ.
Từng cỗ năng lượng mạnh mẽ phóng thích ra bên ngoài, điều đó làm cho người ta có cảm giác vô cùng cường đại.
“Bát long hợp nhất!”
Một đấm tung ra, bát long hội tụ, long ảnh xuất hiện.