Bên trong một đống bảo bối này, nói không chừng Tần Ninh có thể tìm ra được vài món đồ tốt.
Lúc này, bốn người đi ở phía trước có vẻ như rất kỳ lạ.
Còn Ly Tâm Lăng mang theo muội muội Ly Tâm Linh Nguyệt nghiêm túc lựa chọn.
Lý Huyên đi theo bên người Hiên Viên Hương Nhi, cũng cẩn thận lựa chọn.
“Ngươi muốn loại gì?”
Tần Ninh trực tiếp mở miệng.
Dương Thanh Vân nghe vậy liền nói: “Con đã tới Thánh Nhân, Tinh Môn đã mở, Tinh Thần quyết truyền thừa là thương thuật…”
Thương thuật! Tần Ninh gật gật đầu nói: “Một khi đã như vậy thì tu luyện thương thuật đi, nếu như bàn về kiếm thuật, sau này, ngươi cũng không thể nào lên đến đỉnh cao”.
Tại đây, trong vòng ba ngày, hắn đã có một vị đồ đệ, kiếm thuật của người kia thực sự nghịch thiên.
Kiếm pháp của người đồ đệ kia làm cho hắn vô cùng kinh diễm.
Thậm chí, Tần Ninh còn có cảm giác, người đó vì kiếm mà sinh ra.
Dương Thanh Vân cường đại ở chỗ, hắn ta là một võ giả Tinh Mệnh, Tinh Môn mở ra, thông qua tinh thần trời đất, ngưng tụ nên tinh thần lực, đạt được Tinh Thần Võ quyết, thậm chí là Tinh Thần đan, Tinh Thần khí, đều có thể thể xuất hiện bên trong Tinh Môn.
Nếu như bây giờ xuất hiện thương quyết thì hẳn là Dương Thanh Vân thích hợp luyện thương nhất.
Tần Ninh nhìn trái phải một vòng, cuối cùng chỉ về phía trước.
Dương Thanh Vân đẩy những đồ vật khác sang một bên, quả nhiên là nhìn thấy một cây trường thương.
Bề mặt của thương sẫm màu, bên ngoài ẩn ẩn có vân sáng di chuyển.
Bên dưới thân của cây thương là ba hình người nhỏ, vô cùng rõ ràng.