Phong Thần Châu

Chương 3996: “Có tác dụng lớn!”



Chỉ là Hạ Tam Thiên chính là một phần tử trong thế giới Cửu Thiên, đó là một nơi vô cùng rộng lớn, ba đời ở đây mất ba vạn năm, mà nơi ở của hắn cũng không hoàn toàn giống nhau.  

 

Dù sao hiểu biết của Hiên Viên Hương Nhi cũng có hạn, không biết tên huý của Cuồng Võ Thiên Đế và Thanh Vân Kiếm Đế cũng là bình thường.  

 

Trong chín đời chín kiếp đó, Tần Ninh vẫn luôn giữ vững nguyên tắc cả đời chỉ có một đồ đệ.  

 

Cho nên hắn có ba đồ đệ trong Hạ Tam Thiên này.  

 

Thời gian đã trôi qua vài vạn năm, không biết bây giờ ba đồ đệ kia như thế nào.  

 

Ôn Hiến Chi! Diệp Nam Hiên! Lý Huyền Đạo! Ba người này, ai nấy cũng đều có thiên phú bẩm sinh, tài nghệ tuyệt vời như Dương Thanh Vân.  

 

Tần Ninh cũng có chút chờ mong gặp được ba người, sư đồ gặp lại không biết sẽ là cảnh tượng như thế nào đây.  

 

Nghĩ đến đây, Tần Ninh hiểu ý cười một tiếng.  

 

“Sư tôn người cười cái gì vậy?”  

 

Giờ phút này Dương Thanh Vân lại ngẩn người.  

 

Sư tôn cười... gian xảo quá! “Không có gì, đi thôi!”  

 

Tần Ninh đứng chắp tay, cười nói: “Đi tìm vị trí của Ma Quang tông trong vùng đất Vạn Thánh, sau đó chúng ta sẽ đến tận nơi!”  

 

Nghe thấy lời này, Dương Thanh Vân lại ngẩn người.  

 

Đến tận nơi?  

 

Chỉ có mấy người bọn họ?  

 

Cứ như vậy mà định đi báo thù ư?  

 

Chắc chắn phải giết Ma Quang tông.  

 

Tần Kinh Mặc chết vì Ma Quang tông, Kỷ Phác kia cũng đã dung hợp một hồn của Tần Kinh Mặc, hóa thành dáng vẻ của Tần Kinh Mặc, chỉ một điểm này thôi đã khiến trong lòng Tần Ninh vô cùng giận dữ, tuyệt đối là một mối hận ngập trời! Kỷ Uyên bỏ mình! Kỷ Phác cũng tuyệt đối không chạy thoát.  

 

Chỉ là không biết Vấn tiên sinh sau lưng Kỷ Phác rốt cuộc là ai?  

 

Không chỉ là Tần Ninh, Dương Thanh Vân cũng đều cảm thấy hình như có người nào đó ở nơi sâu xa muốn đối phó với sư tôn.  

 

“Ngươi nói cũng đúng, nếu cứ trực tiếp đến đó có vẻ không tốt lắm”.  

 

Tần Ninh cười nói: “Nếu như thế, mọi người chỉnh đốn lại trước đi, đợi ta tranh thủ đột phá đến Thánh Nhân trong khoảng thời gian này rồi nói sau!”  

 

Hắn vừa nói xong, bốn người đều yên tĩnh.  

 

Trong lòng Dương Thanh Vân không nhịn được muốn mắng chửi người, thế nhưng lại không dám mắng Tần Ninh, trong đầu đột nhiên xuất hiện một người.  

 

Thạch Cảm Đương.  

 

Dương Thanh Vân lập tức mắng Thạch Cảm Đương một trận.  

 

Cho dù là đồ đệ của Tần Ninh, hắn ta cũng khó có thể tiếp nhận được.  

 

Cái gì gọi là đột phá đến Thánh Nhân trước rồi nói sau! Người nghe xem đây mà là tiếng người sao?  

 

Có đôi khi sư tôn rất thích ăn đòn! Trong lòng Hiên Viên Hương Nhi cũng vô cùng cạn lời.  

 

Thực lực bản thân cô ta không thấp, chẳng qua là tu hành thành quyết trong Hiên Viên Thánh Địa mới khiến thực lực giảm xuống, khuôn mặt biến thành bộ dáng ba bốn mươi tuổi, dù vậy phong thái vẫn còn như cũ.  

 

Mà bây giờ khuôn mặt dần dần khôi phục, thực lực cũng nhanh chóng tăng trưởng.  

 

Thế nhưng nghĩ tới nghĩ lui, so sánh với Tần Ninh.  

 

Căn bản không phải một cấp bậc! Tên này lại không chậm trễ chút nào.  

 

“Một tháng đi!”  


 

Tần Ninh duỗi lưng ra, chậm rãi nói: “Trong khoảng thời gian một tháng ta sẽ đến cảnh giới Thánh Nhân, luôn dừng ở cảnh giới Hư Thánh rồi dựa vào các ngươi lại không đáng tin cậy, chẳng bằng để ta tự làm cho tiện”.  

 

Nghe đến đây, Dương Thanh Vân vội vàng nói: “Lăng Loạn đạo nhân đâu rồi?”  

 

“Cũng đã đến nơi rồi, ta bảo ông ta xuất phát trước, điều tra thêm về Ma Quang tông”.  

 

Tần Ninh nhìn về phía trước, nói: “Nơi này cũng không tệ, rất thích hợp để ta đột phá!”  

 

Dương Thanh Vân không nói nhiều nữa.  

 

Sư tôn nói cái gì thì chính là cái đó đi! Mấy ngày tiếp theo, năm người đều ở trong núi rừng.  

 

Mỗi ngày Tần Ninh đều vô cùng bận rộn.  

 

Hình như đang chuẩn bị dựng thánh trận gì đó.  

 

Mấy người dốt đặc cán mai về thánh trận, cũng không có ai dám hỏi.  

 

Cứ chuẩn bị đến ngày thứ bảy, Tần Ninh mới hoàn toàn thở ra nhẹ nhàng.  

 

“Tụ Linh trận đơn giản phối hợp với trận pháp che giấu khí tức cũng gần đủ rồi!”  

 

Hiên Viên Hương Nhi không nhịn được nói: “Tụ Linh trận thì ta có thể hiểu được, thế nhưng che giấu khí tức... làm gì?”  

 

Tần Ninh cười nói: “Có tác dụng lớn!”  

 

Lời này không sai, đúng là có tác dụng lớn! Tần Ninh không nói thêm gì nữa.  

 

“Được rồi, các ngươi cứ làm chuyện của các ngươi đi, không cần quan tâm đến ta, Thanh Vân, ngươi cũng nên bắt đầu ngưng tụ hồn thứ hai, Huyền Chấn, Tiên Vô Tận, hai người các ngươi cũng tranh thủ thời gian đến cảnh giới Hư Thánh đi, ta tự có biện pháp giúp đỡ các ngươi đột phá cảnh giới Thánh Nhân!”  

 

Ba người nghe vậy thì mỗi người đều chọn ra một nơi bắt đầu tu hành.  

 

Hiên Viên Hương Nhi lại tìm một chỗ đầy đủ ánh nắng, đặt ghế nằm ra bình yên thanh thản phơi nắng.  

 

Cô ta cũng muốn nhìn xem rốt cuộc Tần Ninh muốn làm gì! Riêng chuyện muốn đột phá đã vô cùng khó tin rồi.  

 

Bây giờ Tần Ninh lại làm nhiều trò như vậy càng khiến cô ta vô cùng hiếu kỳ.  

 

Giờ phút này, Tần Ninh bình yên ngồi xếp bằng bên trong Tụ Linh trận.  

 

 


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.