Phong Thần Châu

Chương 4132: Chỉ là phù ấn kia có khắc tên của tứ đại tông môn.



 

Bốn vị bá chủ đều là khách khí trò chuyện.  

 

Giờ phút này Dương Tam Tuần ngồi ở bên cạnh Tần Ninh.  

 

"Đúng là khách khí...”, Tần Ninh cười nói.  

 

"Chỉ là mặt ngoài mà thôi!"  

 

Dương Tam Tuần tùy ý nói: "Bốn tông môn lớn năm nào mà không có mấy đệ tử chết không trong tay đối phương?  

 

Đây còn là nói giảm đi rồi...", "Nếu không phải Nam Vực Thanh Châu quá hỗn loạn, ai cũng không muốn nhúng chàm, thì sẽ là năm bên ở chỗ này diễn kịch!"  

 

"Bây giờ càng nói khách khí, đợi chút nữa đánh nhau sẽ càng hung tàn!"  

 

Tần Ninh dò hỏi: "Quy tắc tỷ thí là gì?"  

 

"Mỗi tông không phải chọn ra mười đệ tử sao?  

 

Mười đệ tử này khiêu chiến lẫn nhau, các vị trưởng lão của tứ đại tông môn lại quyết định ra danh sách, tiến hành sắp xếp".  

 

"Nếu ai không hài lòng với sắp xếp này thì có thể khiêu chiến, người thắng chính là một trong Thanh Long Bảng!"  

 

Tần Ninh nghe vậy thì kinh ngạc nói: "Tùy tiện như thế?"  

 

"Cũng không tùy tiện lắm đâu!"  

 

Dương Tam Tuần tiếp tục nói: "Đầu tiên bốn mươi đệ tử khiêu chiến lẫn nhau, ai cũng sẽ không nương tay mà thể hiện ra hết thực lực của mình để tranh thủ tiến vào vị trí hai mươi tư người đứng đầu".  

 

"Bốn tông xếp hạng, các tông sẽ tranh đoạt đến đỏ mặt, ai không phục thì lên khiêu chiến".  

 

"Đây là để quyết định ra hai mươi bốn người là ai!"  

 

"Sau khi quyết định ra rồi sẽ có một bảng xếp hạng đơn giản, đệ tử nào không hài lòng với bảng xếp hạng đó có thể khiêu chiến lần nữa!"  

 


Nghe thấy lời này, Tần Ninh im lặng.  

 

Đúng là không tùy ý.  

 

Chỉ là quá phiền toái đi?  

 

Đương nhiên Tần Ninh sẽ không nói ra.  

 

"Cho nên mỗi một người đều phải đánh ít nhất là ba trận!"  

 

Dương Tam Tuần tiếp tục nói: "Một tông mười người sẽ lần lượt đánh nhau với đệ tử của ba tông khác!"  

 

"Sau khi xếp được danh sách thì sẽ tiếp tục chọn lựa, chờ mọi người chữa thương xong sẽ tiếp tục đánh, đánh xong sẽ có xếp hạng, chắc phải mất cả một tháng đấy!"  

 

 

 

Nghe nói như thế, Tần Ninh đúng là bó tay.  

 

Cách xác định ra nhị thập tứ kiệt Thanh Long Bảng này đúng là rất hợp lý, thế nhưng tỷ thí như thế... cũng quá giày vò đi?  

 

"Cho nên nói đến cùng, chắc chắn ta phải ra trận sao?"  

 

Tần Ninh nhìn xem Dương Tam Tuần.  

 

Nghe thấy lời này, Dương Tam Tuần đưa tay gãi gãi khóe miệng, cười nói: "Tần huynh, giết Hoàn Nhất Chu là... một phiền phức không nhỏ, ngươi cũng đã nói... sẽ phải đánh nhau mà...", Tần Ninh liếc qua Dương Tam Tuần.  

 

Ban đầu tên nhóc này đã muốn để hắn tham chiến rồi.  

 

Dương Tam Tuần đã bị nhìn thấu suy nghĩ, có chút xấu hổ.  

 

Chỉ là thấy Tần Ninh không tức giận, hắn ta cũng không nói nhiều nữa.  

 

"Giai đoạn thứ nhất của cuộc tỷ thí!"  

 

Giờ phút này, một người đàn ông trung niên của Thiên Hạc lâu đi ra.  

 

Nhìn thấy người đàn ông kia, Dương Tam Tuần vội vàng nói: "Người này là một trong ba phó lâu chủ của Thiên Hạc lâu - Khâu Sóc, đệ đệ của Khâu Học Nghị!"  

 

"Ông ta là người cương trực ghét a dua nịnh nọt, chủ trì cuộc tỷ thí không còn gì tốt hơn".  

 

Giờ phút này Khâu Sóc nhìn ra xung quanh, mở miệng nói: "Chắc mọi người cũng đều biết quy tắc tỷ thí rồi".  

 

"Nếu có một bên nhận thua thì cuộc tỷ thí sẽ kết thúc, phe thắng không được tiếp tục ra tay, nếu không sẽ hủy bỏ tư cách tỷ thí!"  

 

"Nói cách khác, hy vọng mọi người lượng sức mà làm, nếu biết rõ ràng mình sẽ phải thua mà còn không chịu nhận thua, vậy nếu... chết rồi, các bên cũng không được phép có lời gì oán giận!"  

 

Khâu Sóc vừa nói xong liền vung tay lên, trước người xuất hiện bốn phù ấn.  


 

"Vòng tỷ thí thứ nhất, hai đấu hai".  

 

"Tiếp theo sẽ chọn ra một vị võ giả ở đây để chọn lựa hai phù ấn, là hai tông môn nào thì đó chính là hai tông môn sẽ tiến hành trận tỷ thí đầu tiên!"  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.