Phong Thần Châu

Chương 4152: “Ta cũng không muốn ngươi nhận thua dễ dàng như vậy!”



 

Bình Tiêu nhìn về phía Tần Ninh, không hề khinh địch.  

 

Giết chết Hoàn Nhất Chu, đánh bại Bảo Vân Kính, thực lực của Tần Ninh, không thể nghi ngờ.  

 

Lúc này, hai người nhìn nhau.  

 

Bình Tiêu chắp tay nói: “Xin chỉ giáo!”  

 

“Xin chỉ giáo!”  

 

Tần Ninh cũng vô cùng khách khí.  

 

Lời nói vừa dứt, trong cơ thể Bình Tiêu ngưng tụ từng cỗ thánh lực, một chưởng trực tiếp đánh thẳng về phía Tần Ninh.  

 

Hắn ta cũng rất muốn biết, cái tên có cảnh giới Thánh Nhân tam hồn này, rốt cuộc là tại sao lại làm được như thế, sao lại có sức bật bá đạo đến vậy.  

 

Một chưởng được đánh ra, sức mạnh được phóng thích.   

 

Ầm…Lúc này, Tần Ninh tung ra một lá bùa.  

 

Thần Tự Phù Ấn! Một ấn hạ xuống, chưởng khí tán loạn.  

 

Giờ phút này, Bình Tiêu lại càng thêm cẩn thận.  

 

“Thăm dò thì thôi đi!”  

 

Tần Ninh thản nhiên nói: “Trực tiếp bắt đầu đi!”  

 

“Một khi đã như vậy, ta đây sẽ không khách khí!”  

 

Vừa dứt lời Bình Tiên đã nhanh chóng giết đến.  

 

Khi thân thể hắn ta lao đến, từng cỗ sức mạnh trong cơ thể bùng nổ phóng ra.  

 

Trong nháy mắt, một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay, đâm thẳng về phía Tần Ninh.  

 

Thân thể của Tần Ninh chợt loé, tránh thoát khỏi trường kiếm, trong tay hắn xuất hiện trọng kiếm Vạn Quân, một kiếm đâm thẳng về phía sau lưng Bình Tiêu.  

 

Nhưng mà dù sao Bình Tiêu cũng là cảnh giới Địa Thánh tam phách, trong chớp mắt đã phản ứng lại, trường kiếm trở tay chém về phía sau lưng.  

 

Ầm…Nhất thời, hai kiếm va chạm, phát ra âm thanh chói tai nhức óc.  

 

Thân thể Bình Tiêu bịch bịch lùi về sau, đập vào thánh trận trên vách đá, sắc mặt trắng bệch.  

 

Thật nặng! Không phải là sức mạnh bộc phát ra của Tần Ninh nặng, mà là khối lượng của trường kiếm kia rất nặng! Kiếm như vậy, Tần Ninh điều khiển như thế nào?  

 

Giờ phút này, Bình Tiêu vội vàng ổn định lại thân thể, hắn ta nhìn về phía Tần Ninh, sắc mặt nghiêm nghị.  

 

Tần Ninh cũng không nóng lòng công kích, hắn nhìn về phía Bình Tiêu.  

 

“Kiếm của ngươi…”, Tần Ninh ngạc nhiên nói.  

 


“Đơn giản là nặng!”  

 

Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Kiếm này ở trong tay ta, đủ nặng, ta có thể thi triển được bình thường, ta cầm nó trong tay cũng chỉ như cầm thánh kiếm bình thường, nhưng nếu như là ngươi cầm thì lại khác!”  

 

Bình Tiêu nhìn trọng kiếm Vạn Quân trong tay Tần Ninh.  

 

Ngay từ đầu, hắn ta vẫn chưa cảm giác được gì.  

 

Thế nhưng khi hai thanh kiếm va chạm, kiếm của hắn ta giống như bị núi cao vạn mét đè ép, lực lượng mạnh mẽ kia đã làm cho hắn ta không thở nổi.  

 

 

 

“Ta sẽ không dễ dàng nhận thua như vậy!”  

 

Bình Tiêu hờ hững nói.  

 

“Ta cũng không muốn ngươi nhận thua dễ dàng như vậy!”  

 

Giờ phút này, Tần Ninh cầm trọng kiếm trong tay, dáng vẻ điềm tĩnh, tự nhiên.  

 

Cảnh giới Địa Thánh tam phách, mạnh hơn hắn tam phách.  

 

Nhưng mà, tam hồn của hắn, còn có cả song hồn long phượng, sức bật hoàn toàn có thể bù lại khoảng chênh lệch này.  

 

Đối với Địa Thánh mà nói hồn lực cộng thêm sự quyết đoán, sức mạnh bùng nổ vượt xa gấp một, hai lần.  

 

Nhưng mà đối với vị Thánh Nhân Tần Ninh này, chỉ cần dùng thánh lực, sức bật đã hoàn toàn vượt xa gấp bốn lần! Đây là chênh lệch! Lúc này, trong cơ thể Bình Tiêu, thánh lực hóa thành kiếm khí, gào thét bay lượn.  

 

Mà kiếm trong tay cũng bộc phát ra từng cỗ khí thế khủng bố, quanh quẩn khắp bốn phía của võ trường.  

 

Nháy mắt, Bình Tiêu ra tay, sát khí đùng đùng.  

 

Áp lực khủng bố bùng nổ, làm cho người ta cảm nhận được áp lực đến mức tận cùng.  

Ầm…Một âm thanh nổ ầm vang lên, trước người Bình Tiêu như tập trung hàng nghìn kiếm khí. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.