Phong Thần Châu

Chương 4154: “Ngươi yên tâm, chắc chắn là có thể!”



 

“Ta biết ta biết…”, Nhan Như Hoạ không chút để ý nói: “Ngươi yên tâm đi, ta sẽ quan sát kỹ”.  

 

“Nhưng mà, nếu như không có Ma tộc xuất hiện giống như lời ngươi nói, ta sẽ không ra tay, còn nếu có người cấu kết với Ma tộc, ta nhất định sẽ ra tay, tuyệt đối không thoái thác”.  

 

“Thành giao!”  

 

Nhan Như Hoạ lại nói: “Nhưng mà ngươi cũng phải giúp ta một chuyện!”  

 

“Chuyện gì?”  

 

“Cứ đi theo ta là được!”  

 

Nhan Như Hoạ cười nói.  

 

Tần Ninh đứng dậy, nhìn về phía Vân Sương Nhi nói: “Nói với Dương Tam Tuần, chiều nay ta sẽ không đến”.  

 

“Được!”  

 

Tần Ninh rời đi cùng Nhan Như Hoạ.  

 

Hai người rời khỏi Thiên Hạc lâu, đi về hướng ngoại thành.  

 

Nhan Như Hoạ không nhịn được cười nói: “Cô vợ nhỏ nũng nịu kia cũng thật yên tâm về ngươi, không sợ ta mang ngươi đi, câu mất hồn phách của ngươi sao?”  

 

“Cô?”  

 

Tần Ninh nhìn về phía Nhan Như Hoạ, không nhịn được cười nói: “Cô lấy đâu ra tự tin như vậy?”  

 

“Ngươi…”, Nhan Như Hoạ hừ một tiếng, lồng ngực phập phồng, rồi lại xuỳ một cái nói: “Bản cô nương lười so đo với ngươi”.  

 

“Được rồi, dẫn ta ra đây làm cái gì?”  

 

Tần Ninh không kiên nhẫn nói.  

 

“Tìm người!”  

 

Nhan Như Hoạ tiếp tục nói: “Lần này ta đi điều tra, phát hiện ra vài cỗ khí tức rất mạnh, như ẩn như hiện, ta không thể điều tra cẩn thận được, nhưng nếu như ta đoán không lầm, thì có lẽ là…Thiên Thánh!”  

 

“Tuy rằng ta lợi hại, nhưng chỉ là cảnh giới Địa Thánh thất phách, đối chiến với Thiên Thánh, chắc chắn là thua không thể nghi ngờ”.  

 

“Cho nên, phải tìm tới sư phụ của ta mới được”.  

 

Nghe được những lời này, Tần Ninh nhìn nhìn Nhan Như Hoạ.  

 

“Sư phụ của cô?  

 

Cô tự mình tìm đi!”  

 

Nhan Như Hoạ vội vàng kéo Tần Ninh lại, nói: “Đừng đừng đừng, ngươi đi tìm với ta!”  

 

Nhan Như Hoạ nghiêm túc nói: “Sư phụ ta là Thiên Thánh, tìm được hắn ta, chúng ta sẽ có thêm một sự giúp đỡ, hơn nữa, không phải là ngươi muốn tìm sư tổ của ta sao?  

 

Sư phụ ta vô cùng hiểu biết về sư tổ ta, nếu như ngươi có thể tìm được sư phụ ta thì nhất định có thể tìm thấy sư tổ!”  

 

Tần Ninh hoài nghi nhìn vẻ mặt tự tin, trong sáng của Nhan Như Hoạ.  

 

“Đi đâu tìm?”  

 

“Nơi yên hoa liễu hạng!”  

 

Nhan Như Hoạ thản nhiên nói: “Sư phụ ta rất thích người đẹp, mỗi ngày đều dạo chơi ở kỹ viện, cũng bị sư gia treo lên đánh nhiều lần”.  

 

Treo lên đánh nhiều lần?  

 

Lợi hại! Nhan Như Hoạ không chút để bụng nói: “Sư gia ta cũng không phải kẻ tốt lành gì, thích nhất là đánh cược!”  

 

“Ha ha!”  

 

Tần Ninh nhìn Nhan Như Hoạ nói: “Ba người sư gia, sư phụ, đồ đệ các cô, thật đúng là thú vị, một người thích đánh cược, một người mê sắc đẹp, một người nghiện rượu!”  

 

Nhan Như Họa xì một tiếng, cũng lười phải nói nhiều, cô ta lấy hồ lô rượu bên hông ra, uống một ngụm.  

 


“Ngươi yên tâm, chắc chắn là có thể!”  

 

Nhan Như Hoạ nghiêm túc nói: “Chỉ cần tìm được sư phụ ta, ngươi đừng để cho hắn ta chạy thoát, chúng ta sẽ có thêm một chỗ dựa vững chắc là một vị Thiên Thánh, đến lúc đó thuận tiện hơn nhiều!”  

“Giữ sư phụ cô lại?” 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.