Phong Thần Châu

Chương 4158: Lại có đồ ăn à?



 

Lời nói này rất có khí thế.  

 

Thế nhưng ở trong mắt Tần Ninh.  

 

Đôi sư đồ kỳ lạ này... còn cả... Thánh Thú tông... tám vị đệ tử... thấy thế nào cũng có vẻ không đáng tin cậy.  

 

"Sư tôn, vậy mấy ngày nay người đi theo con đi!"  

 

Nhan Như Họa lại nói.  

 

"Đừng có nằm mơ!"  

 

Tấn Triết lại cười nói: "Ta sẽ không đi cùng với con đâu, ta phải điều tra trước đã!"  

 

"Vậy được rồi!"  

 

Nhan Như Họa tiếp tục nói: "Đây là Tần Ninh, hắn nói muốn tìm tổ sư gia, bảo con giúp đỡ chuyển cho tổ sư gia hai chữ — Thiên Ngự!"  

 

Nghe thấy lời này, Tấn Triết nhìn về phía Tần Ninh.  

 

"Ngươi đi theo ta!"  

 

Hai người cùng nhau ra khỏi phòng.  

 

Giờ phút này mặc dù quần áo của Tấn Triết không chỉnh tề, thế nhưng sắc mặt nghiêm nghị khiến hắn ta có vẻ nghiêm túc hẳn lên.  

 

"Ngươi biết tổ sư gia nhà ta?"  

 


"Biết!"  

 

"Tìm ông ấy làm gì?"  

 

"Ôn chuyện!"  

 

Nghe được Tần Ninh trả lời như vậy, Tấn Triết lại cười nói: "Ta cũng không gặp tổ sư gia rất nhiều năm rồi, đã chết hay chưa cũng không biết...", Tần Ninh nhíu mày lại.  

 

"Nếu có cơ hội, ngươi nói cho ông ta biết có một người tên là Tần Ninh tìm ông ta, lại nói cho ông ta biết hai chữ Thiên Ngự, ông ta sẽ rõ".  

 

Tần Ninh chậm rãi nói.  

 

"Được thôi!"  

 

Tấn Triết nhìn quanh phòng, thấp giọng nói: "Đồ đệ này của ta cái gì cũng tốt, thiên phú tốt, khuôn mặt đẹp, chỉ là... đầu óc từng bị kích thích".  

 

"Năm đó nó tận mắt thấy người nhà mình bị Ma tộc giết, đã phải chịu kích thích rất lớn, cho nên không thể tin lời nó được, hơn nữa có đôi khi sẽ điên điên khùng khùng, mượn rượu giải sầu...", "Được rồi, ta đã biết chuyện về Thiên Hạc lâu, đến lúc nên xuất hiện thì ta sẽ xuất hiện".  

 

Tấn Triết nói xong liền quay người rời đi.  

 

Nhan Như Họa cũng không định ngăn cản.  

 

Tần Ninh nhìn bóng lưng Tấn Triết một chút, lại mở miệng nói: "U Minh Vương Xà là thánh thú cấp sáu, rắn vốn có tính âm, ngày nào ngươi cũng ở cùng con thú này sẽ bị ảnh hưởng, cho nên mới không thể không tìm phụ nữ giải tỏa".  

 

"Nhưng về lâu về dài nó sẽ hao mòn hết thân thể của ngươi, vẫn nên cẩn thận thì hơn!"  

 

Nghe thấy lời này, Tấn Triết dừng bước chân lại.  

 

Trong chớp mắt, một cái đầu rắn xuất hiện ở cổ hắn ta.  

 

Con rắn kia thò người ra, trên thân là lớp vảy màu đen, đôi mắt màu xanh lục âm u, nó nhìn về phía Tần Ninh, mở miệng nói tiếng người: "Vị thịt của ngươi rất ngon".  

 

Mà ngay lúc này, Cửu Anh cũng thò đầu ra từ cổ tay Tần Ninh, nhìn về phía rắn đen kia, đột nhiên nói: "Vị thịt?  

 

Lại có đồ ăn à?"  

 

Con rắn đen kia nhìn thấy Cửu Anh thì hơi sững sờ.  

 

Nhan Như Họa đi ra nói: "Sư tôn ta nói với ngươi cái gì thế?"  

 

"Tạm thời đừng quan tâm đến điều này, sư tôn ngươi sẽ không chạy chứ?"  

Nghe thấy lời này, Nhan Như Họa lại nói: "Yên tâm đi, không đâu!" 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.