Phong Thần Châu

Chương 4160: Đương nhiên là cảnh giới cao rất khó phán đoán.



 Dù sao, ngày thường người ta cũng không thể nào có thời gian để quan sát toàn bộ nhóm thiên chi kiêu tử của vùng đất Thanh Châu, mà lúc này, bọn họ lại hội tụ ở đây thi triển tài năng.  

 

Sáng sớm, trên võ trường, nơi nơi đều là bóng người.  

 

Mấy người Tần Ninh yên ổn ngồi ở chính giữa.  

 

Buổi sáng là Thương Long điện và thánh địa Hiên Viên so đấu.  

 

Giờ phút này, trong Thiên Hạc lâu, bồi bàn được sắp xếp dâng lên các loại rượu ngon và hoa quả.  

 

Một người phụ nữ mặc trang phục bồi bàn đi đến trước mặt Tần Ninh rồi rót một chén rượu.  

 

“Cô đến làm gì?”  

 

Tần Ninh đột nhiên mở miệng nói.  

 

Thị nữ kia hơi hơi sửng sốt, sau đó lập tức cười nói: “Không phải là ngươi nói có vấn đề sao?  

 

Ta đến để tự mình quan sát xem, mấy đệ tử này có vấn đề hay không”.  

 

Thị nữ kia đúng là do Nhan Như Hoạ cải trang thành.  

 

Giờ phút này, Tần Ninh bình tĩnh nhìn lại, vẻ mặt khẽ nhúc nhích.  

 

Nhan Như Hoạ trong trang phục thị nữ, tóc dài buộc cao, chải ra phía sau đầu, trên đỉnh đầu còn đội mũ, vẻ mặt mang theo vài phần lạnh lùng.  

 

Rất xinh đẹp.  

 

Trên thực tế, nhan sắc của Nhan Như Hoạ đủ để xếp vào hàng xinh đẹp bậc nhất, nhưng mà người phụ nữ này…Mấy lần gặp mặt đều mặc quần áo vải bố, tóc tai lộn xộn, cả người toàn mùi rượu, chỉ tốt hơn một chút so với tên ăn mày, nhưng mà không thể dùng một từ loạn để hình dung.  

 

“Về sau chú ý cách ăn mặc của mình một chút!”  

 

Tần Ninh chậm rãi nói.  

 

“Ngươi nói gì vậy, tên nhóc thối, giọng điệu giống như là trưởng bối dạy dỗ vãn bối vậy!”  

 

Nhan Như Hoạ cũng lập tức nói: “Phụ nữ vì người mình yêu mà làm đẹp, ngươi có hiểu không?  

 

Ngươi xem người đẹp bên cạnh ngươi này, đồ trang sức trang nhã, tinh tế, nhan sắc không gì sánh được, đây chính là cho ngươi xem!”  

 

“Ta lại không có người yêu!”  

 

Tần Ninh nhất thời nghẹn họng.  

 

Uống một chén rượu, Tần Ninh không nói thêm gì nữa.  

 


Câu này là do hắn nhiều chuyện rồi! Giờ phút này, giữa sân thi đấu, trận đấu đã bắt đầu.  

 

Người đầu tiên lên sân chính là Hiên Viên Anh.  

 

Mà đối thủ của hắn ta là Từ Cương của Thương Long điện.  

 

Từ Cương rất muốn khóc! Thật xui xẻo! Cực kỳ xui xẻo! Hôm qua gặp Thạch Cảm Đương, hôm nay gặp Hiên Viên Anh, đều là thua không thể nghi ngờ.  

 

Nhưng mà, thi đấu thì vẫn phải thi đấu.  

 

Giờ phút này, Tần Ninh híp mắt, dáng vẻ bình chân như vại.  

 

Nhan Như Hoạ cũng đột nhiên ngồi xổm xuống, thấp giọng nói: “Làm sao ngươi có thể phán đoán ra được, ai là Ma tộc, ai không phải là Ma tộc?  

 

“Mấy người này đều nguỵ trang rất tốt, phán đoán thế nào được?”  

 

Tần Ninh không đáp lại.  

 

Hắn có thể phán đoán được! Bản thân Ma tộc chính là người chết, có thể bị Phong Thần Châu hấp thụ sức mạnh, hoá thành một viên Tịnh Ma Châu Đan, không khác gì một viên thần đan thần dược.  

 

Mà lúc trước, khi Tần Ninh giết chết hai đệ tử của Thương Long điện, lúc đó, hắn không thể nào phán đoán ra.  

 

Nhưng mà bây giờ, Tần Ninh có thể xác định được.  

 

Nếu như người đó có cảnh giới cao hơn mình thì hắn không thể nào phán đoán, nhưng nếu như là cảnh giới và thực lực ngang ngửa với bản thân hoặc có thực lực yếu hơn thì hắn có thể xác định được! Dựa vào Phong Thần Châu.  


 

Đương nhiên là cảnh giới cao rất khó phán đoán.  

 

Nhưng mà giết cảnh giới thấp, cảnh giới cao sẽ phải đứng ra bảo vệ, rất dễ đoán.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.