Phong Thần Châu

Chương 4187: “Ngươi cho rằng hắn không đáng chết sao?”





Mặc dù lời Tần Ninh thốt ra với giọng bình thản, nhưng mà kiếm khí lại không bình tĩnh như vậy.  

 

Một tiếng vù vang lên.  

 

Âm thanh ầm ầm truyền đến.  

 

Tiếng gào thét kia khiến cho kẻ khác cảm nhận được thân thể của mình bị tàn phá mạnh mẽ.  

 

Cho dù không phải là Hiên Viên Anh, lúc này, không ít người cũng cảm nhận được kiếm khí khủng bố kia, làm cho lòng người phát lạnh.  

 

“Ta…”, Hiên Viên Anh muốn lên tiếng nhận thua.  

 

Nhưng Tần Ninh không cho hắn ta cơ hội.  

 

Hiên Viên Anh nói không nên lời, Tần Ninh cũng không để cho người này có cơ hội mở miệng, hồn áp ép xuống, cho dù Hiên Viên Anh có được tam hồn tứ phách thì cũng không thể nào chống cự lại được hồn áp của Tần Ninh.  

 

“Chém!”  

 

Một kiếm chém ra, kiếm khí bá đạo, nặng như vạn núi, trực tiếp chém đôi thân thể Hiên Viên Anh.  

 

Mùi máu tươi tràn ngập toả ra.  

 

Giờ phút này, tất cả mọi người đều cảm thấy mơ hồ, đứng im tại chỗ, không nói nên lời.  

 

Không ai nhìn ra, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì! Thân hình Hiên Viên Anh trực tiếp bị chém đôi.  

 

Bên phía thánh địa Hiên Viên, không ít võ giả lập tức đứng dậy, nhìn cảnh tượng trước mắt với vẻ mặt kinh ngạc.  

 

Lúc này, Hiên Viên Thanh Sương ầm ầm đứng dậy, khí tức toàn thân bùng nổ.  

 


Một cỗ sát khí lan tràn.  

 

Thấy một màn như vậy, sơn chủ Dương Nhất cũng bộc phát khí tức của cường giả Địa Thánh thất phách, sát phạt quyết đoán.  

 

Lúc này, tất cả mọi người đều sửng sốt.  

 

Hiên Viên Anh và Tần Ninh giao chiến, chỉ là so đấu hơn mười chiêu, mà tình hình chuyển biến đột ngột, Hiên Viên Anh bị Tần Ninh chém chết! Một màn này thật sự là làm cho người ta không thể nào tin nổi.  

 

Lúc này, Tần Ninh cầm kiếm liếc nhìn bốn phía.  

 

Hiên Viên Thanh Sương vô cùng tức giận hét lớn: “Tần Ninh, ngươi đáng chết”.  

 

Sơn chủ Dương Nhất nghe vậy cười nói: “Thánh nữ Hiên Viên, trong trận đấu phải nhận thua thì mới dừng lại, nhưng mà vừa rồi Hiên Viên Anh vẫn không chịu nhận thua, chết dưới kiếm Tần Ninh…”  

 

“Hình như Tần Ninh cũng không phạm quy mà?  

 

Tại sao lại đáng chết?”  

 

Hiên Viên Thanh Sương lạnh lùng nói: “Phải không?  

 

Kẻ này có thực lực mạnh mẽ, có thể chiến thắng được Hiên Viên Anh, vì sao không phải là cố ý ra tay độc ác?”  

 

Nghe được những lời này, Tần Ninh mỉm cười nói: “Đơn giản, bởi vì…ta muốn giết hắn ta, chỉ vậy thôi…”  

 

Sơn chủ Dương Nhất nghe được những lời này cũng phải lấy tay đỡ trán, vẻ mặt bất đắc dĩ.  

 

Bây giờ Tần Ninh…có thể không nói gì được không?  

 

Trên thực tế, Tần Ninh giết Hiên Viên Anh, hơn nữa, thủ đoạn còn dứt khoát như thế cũng khiến cho ông ta vô cùng kinh ngạc.  

 

Nhưng mà dù sao Tần Ninh cũng là đệ tử của Đại Nhật Sơn, có thể Tần Ninh không có quá nhiều tình cảm đối với Đại Nhật Sơn, nhưng thân là sơn chủ Đại Nhật Sơn, ông ta vẫn phải che chở cho Tần Ninh.  

 

Ông ta không phải kẻ ngốc.  

 

Ông ta có thể nhìn ra, cảnh giới Thánh Nhân hiện tại của Tần Ninh, thực lực được bày ra đã sớm vượt quá bình thường.  

 

Tương lai, tên tuổi của Tần Ninh nhất định sẽ chấn động Thanh Châu.  

 

Ít nhất là hiện tại, che chở cho Tần Ninh là đáng giá.  

 

Giờ phút này, ánh mắt Tần Ninh lạnh lùng nhìn về phía Hiên Viên Thanh Sương.  


 

Vừa dứt lời, Tần Ninh đã chỉ vào thi thể của Hiên Viên Anh.  

 

Chỉ thấy bên ngoài cơ thể Hiên Viên Anh xuất hiện từng đường hoa văn màu máu.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.