"Ngươi không nhìn ra đó là do ngươi mắt mù, hiện tại có người vạch trần ra giúp ngươi mà ngươi còn giả vờ?"
Nhan Như Họa lại không khách khí chút nào, nói: "Cái thứ trẻ con ba tuổi, thật sự là phiền phức".
Giờ khắc này, Hiên Viên Thanh Sương bị Nhan Như Họa mắng một câu thì tái mét mặt mày.
Nhưng Nhan Như Họa cũng là Địa Thánh thất phách, Hiên Viên Thanh Sương lại chưa gặp người này bao giờ.
Số cường giả Địa Thánh thất phách ở Thanh Châu có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhan Như Họa đến từ môn nào phái nào?
Giờ phút này, Nhan Như Họa lại lười nói nhiều, nhìn Tần Ninh, nói thẳng: "Tần Ninh, ngươi nói xem ai là Ma tộc, liệt kê ra rồi ta giết, kẻ nào dám cản ngươi, Tiểu Bạch cùng ta cũng sẽ không để yên đâu!"
"Tiểu Bạch, ra đây chơi chết bọn chúng".
Nhan Như Họa hừ một tiếng.
Huyết Thánh Văn Miêu cũng không có vẻ gì khó chịu, dường như hiểu được suy nghĩ của Nhan Như Họa lúc này. Nó kêu meo một tiếng, chui ra khỏi lồng ngực Nhan Như Họa, thân thể mở rộng mấy chục lần, hóa lớn mấy chục mét, lông tóc toàn thân xuất hiện đường vân, nhìn cực kì hung hãn, khác hẳn vẻ nhu thuận đáng yêu bình thường.
Giờ khắc này, mọi người đều biến sắc.