Phong Thần Châu

Chương 4201: Dưới chân là những khí tức thánh nữ.





Giờ khắc này, võ giả của tam đại tông môn đều kinh sợ.  

 

Chuyện gì xảy ra vậy?  

 

Giờ phút này, Khâu Học Nghị lại tái mặt, quát to một tiếng: "Võ giả ngự thú!"  

 

Võ giả ngự thú! Ngự thú!   

 

Thế giới Cửu Thiên, võ đạo hưng thịnh.  

 

Không chỉ có đan sư, khí sư, trận sư mà còn có những võ giả giỏi về âm thuật, giỏi về khống chế thú vật.  

 

Những võ giả này có số lượng cực ít, bởi vì rất khó tu hành được bản lĩnh đặc biệt đó.  

 

Còn cần nhiều thiên phú hơn cả việc trở thành võ giả.  

 

Võ giả ngự thú chính là một trong số đó.  

 

Ngự thú, đầu tiên võ giả cần có tâm ý tương thông với loài thú, đây là một loại bản lĩnh trời sinh! Mà trước mắt, hiển nhiên có người là võ giả ngự thú ở đây! Nếu không thì đám thánh thú này đâu đơn giản chỉ là tụ tập một chỗ, công kích tam đại tông môn.  

 

 

 

"Ai?"  

 

Thương Long Chấn giờ phút này quát to một tiếng: "Ai là võ giả ngự thú?"  

 

Nhan Như Họa giờ phút này cười khẩy: "Bà đây chứ ai!"  

 

Giờ khắc này, hơn trăm con thánh thú tam phẩm, tứ phẩm xung phong ra ngoài.  

 

Vân Sương Nhi cùng Thạch Cảm Đương lập tức được giảm bớt gánh nặng.  

 

Tần Ninh giờ phút này cười nói: "Nhan Như Họa, ngươi cũng giỏi đấy, năm đó sư tổ ngươi vào thời điểm này cũng không được như ngươi bây giờ đâu!"  

 


Nhan Như Họa khó chịu lườm Tần Ninh: “Giải quyết cho xong phiền toái trước mắt đi được không? Những người ngươi nói đó rốt cuộc có phải Ma tộc không?"  

 

"Đương nhiên! Hơn nữa cũng không chỉ có vậy đâu...", Giờ phút này, Tần Ninh bộc phát khí thế.  

 

Hiên Viên Thanh Sương rút lui.  

 

Tần Ninh khẽ mỉm cười: "Xem ra chỉ có thể giải quyết ngươi trước thì mới giải quyết được những người khác!"  

 

"Giải quyết ta?"  

 

Hiên Viên Thanh Sương lạnh lùng, khẽ nói: "Ngươi cũng xứng sao?"  

 

"Xứng hay không thì phải thử mới biết được!"  

 

Tần Ninh giờ phút này trực tiếp đánh ra trọng kiếm trong tay.  

 

Một kiếm đánh ra nặng như Thái Sơn.  

 

Hiên Viên Thanh Sương cũng cong ngón tay búng ra một sức mạnh bá đạo.  

 

Ầm ầm vang lên, trọng kiếm nện xuống ánh sáng dày đặc kia.  

 

Ánh sáng chém xuống sơn cốc đối diện tạo ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.  

 

Sơn cốc kia bị bổ ra, tạo thành vết rách kéo dài trăm trượng, hết thảy núi đá xung quanh đều bị nghiền thành bột phấn.  

 

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều bị chấn động.  

 

Cái này... Địa Thánh tam phách mà làm được đến thế sao?  

 

Lực bộc phát của Địa Thánh tam phách đâu có mạnh đến mức này?  

 

Hiên Viên Thanh Sương cũng sửng sốt.  

 

Ả vừa mới xem thường Tần Ninh.  

 

Nếu như ả ban nãy không tránh khỏi kiếm này thì ả cũng không dám nghĩ sẽ có hậu quả gì.  

 

Giờ khắc này, ánh mắt Hiên Viên Thanh Sương mang theo mấy phần kinh ngạc.  

 

"Xem ra ngươi cũng có đôi chút bản lĩnh khi làm loạn cái nơi này lên đấy".  

 

Hiên Viên Thanh Sương khẽ nói: "Đã như vậy thì cùng xem xem bản lĩnh của ngươi đến đâu!”  

 

Nói xong, Hiên Viên Thanh Sương sải bước ra, hội tụ khí tức rồi bộc phát ra, toàn thân ngưng tụ sức mạnh.  

 

Dưới chân là những khí tức thánh nữ.  


 

Khí thế khủng bố này đủ để cho các cường giả Địa Thánh cảm thấy khiếp sợ.  

 

"Hiên Viên thánh địa quyết há lại là thứ mà một Địa Thánh tam phách nho nhỏ như ngươi có thể khiêu khích?"  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.