Phong Thần Châu

Chương 4220: Con chó già…kiên trì đến cùng?



 Đám mây bao phủ xung quanh, từng chút từng chút hạ xuống.  

 

Giờ phút này, mọi người đều đưa mắt nhìn qua.  

 

Chỉ thấy bên trên đám mây, ba bóng người xuất hiện.  

 

“Hiên Viên Phong Tồn!”  

 

“Hiên Viên Lương Tùng!”  

 

“Lý Tiêu Vân!”  

 

Giờ phút này, mấy vị cường giả Địa Thánh thốt lên.  

 

Hiên Viên Phong Tồn, năm đó uy danh cái thế, thực lực cũng rất cao! Hiên Viên Lương Tùng, năm đó có thiên phú bình thường, có tài nhưng thành công muộn, ở thánh địa Hiên Viên, trở thành lão tổ cấp bậc Thiên Thánh.  

 

Về phần Lý Tiêu Vân…Năm đó là thiên chi kiêu tử nổi danh Thanh Châu bởi vì yêu thích thánh nữ đời thứ nhất của thánh địa Hiên Viên vậy nên mới tiến vào thánh địa Hiên Viên, đạt được thành tựu cao nhân Thiên Thánh.  

 

Ba người này chính là ba vị lão tổ hiện tại của thánh địa Hiên Viên.  

 

Lúc này, cao nhân Thiên Thánh của Thiên Hạc lâu xuất hiện, cao nhân Thiên Thánh của thánh địa Hiên Viên cũng xuất hiện.  

 

Hiên Viên Phong Tồn nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt lạnh lùng nói: “Cho dù là sự tình bên trong Thiên Hạc lâu hay sự việc bên trong thánh địa Hiên Viên thì cũng đều là việc trong nhà của Thanh Châu chúng ta, không cần người ngoài nhúng tay vào?”  

 

“Cánh tay của Đại Nhật Sơn cũng vươn ra quá dài rồi!”  

 

Giờ phút này, sơn chủ Dương Nhất run run nở nụ cười.  

 

Thật tốt, đấu võ Thanh Châu trở thành hội nghị bá chủ Thanh Châu rồi?  

 

Tần Ninh đúng là một kẻ không biết sợ là gì!  

 


“Chuyện nhà mình mà không quản tốt, làm hại đến mọi người, vậy thì phải có người ra mặt quản lý rồi!”  

 

Tần Ninh nhìn về phía Hiên Viên Phong Tồn, từ từ nói: “Chính ngươi quản lý không tốt, lại cố tình gặp được kẻ thích xen vào việc của người khác như ta đây, ta cứ muốn nhúng tay vào quản!”  

 

“Thực lực không lớn, nhưng lá gan không nhỏ”.  

 

“Thực lực?  

 

Không lớn sao?”  

 

Tần Ninh thản nhiên nói: “Thánh nữ cũng bị ta giết chết rồi, thực lực này không tồi mà nhỉ?”  

 

Hiên Viên Phong Tồn là cao nhân Thiên Thánh, tất nhiên là vô cùng kiêu ngạo.  

 

Nếu như là Địa Thánh bình thường thì đã sớm quỳ xuống! Nhưng mà Tần Ninh, không phải là Địa Thánh bình thường.  

 


Giờ phút này, Thiên Hạc lão nhân cũng cười nhạt nói: “Nghé con không sợ cọp, xem ra, không thể nói chuyện được rồi!”  

 

“Cọp?  

 

Hai lão bất tử các ngươi, lằng nhà lằng nhằng mãi mới leo lên được vị trí Thiên Thánh, này mà được coi là cọp?  

 

Chẳng qua chỉ là một con chó già kiên trì đến cùng mà thôi!”  

 

Lời này vừa nói ra, toàn trường trở nên im ắng.  

 

Con chó già…kiên trì đến cùng?  

 

Lời này…Là Tần Ninh nói với hai vị cao nhân Thiên Thánh sao?  

 

Muốn chết hay sao! Nhất thời, Thiên Hạc lão nhân và Hiên Viên Phong Tồn đều sững sờ tại chỗ.  

 

“Ha ha ha ha…”, đúng lúc này, một tiếng cười đột nhiên vang lên.  

 

Tần Ninh nhìn về phía trước.  

 

Ánh mắt Hiên Viên Phong Tồn đột nhiên trở nên lạnh lùng, tiếng cười cũng dần dần biến mất, ông ta nhìn về phía Tần Ninh, hờ hững nói: “Người ta nói Hiên Viên Phong Tồn ta bắt nạt bề dưới, hôm nay, ta đây liền gánh lấy cái danh này, ngươi nhất định phải chết!”  

 

“Giết ta?”  

 

Tần Ninh mỉm cười lạnh nhạt.  

 

“Nhan Như Hoạ, gọi người!”  

 

Gọi người?  

 

Là ý gì?  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.