Phong Thần Châu

Chương 4245: “Tự tìm chết!”



 

Nhan Như Họa trầm giọng nói: “Đây là chuyện nội bộ của Thanh Châu, liên quan gì đến Tề Châu các ngươi? Thả người ra!”  

 

Nghe vậy, Tề Bác lại chắp tay, khách khí nói: “Vị tiểu thư xinh đẹp này, thực không dám giấu giếm, cha ta chính là vương gia của thánh quốc Đại Tề. Thánh quốc chúng ta cũng nghiêm khắc bắt giữ Ma tộc, nhưng cha ta cho rằng ta thực lực yếu, luôn không cho ta cơ hội giao đấu với Ma tộc. Lần này gặp đám Ma tộc nay, xin tiểu thư nương tay, giao cho tại hạ”.  

 

“Tại hạ đảm bảo, nhất định sẽ tiêu diệt hoàn toàn đám Ma tộc này”.  

 

Nghe đến đây, chân mày Nhan Như Họa nhíu chặt hơn.  

 

Có ý gì chứ?  

 

Mang đi?  

 

Tề Bác này… Có vấn đề!  

 

Nhan Như Họa nhìn Tần Ninh, chậm rãi nói: “Không thể để hắn ta mang đi, Tề Bác này đột nhiên xuất hiện đã rất kỳ quái này, giờ còn muốn mang đám Ma tộc này đi, còn kỳ quái hơn…”  

 

Tần Ninh khẽ gật đầu.  

 

Đúng là rất kỳ quái.  

 

“Đây là chuyện của Thanh Châu, không liên quan đến Tề Châu, tiểu vương gia Tề Bác thấy đúng không?”, Tần Ninh lạnh nhạt nói: “Xin đừng nhúng tay vào”.  

 

Nghe vậy, Tề Bác lại chắp tay lần nữa, thành khẩn nói: “Mấy vị chớ hiểu lầm, tiểu tử mang về, chỉ để kiếm chút mặt mũi trước mặt phụ thân thôi”.  

 

“Xin mấy vị cho tiểu tử cơ hội này!”  

 

“Im miệng!”  

 

Nghe xong, Nhan Như Họa thật sự không nhịn được nữa.  

 

“Đã nói với ngươi mấy lần rồi? Đây là chuyện của Thanh Châu, thánh quốc Đại Tề của các ngươi xưng vương xưng bá ở Tề Châu, nhưng không quản được Thanh Châu”.  

 

“Còn lải nhải mãi không dừng nưa, ta chém ngươi như Ma tộc!”  

 

Cô ta nói như vậy, nhất thời Tề Bác cứng lại.  

 

Phụ vương từng nói, Thanh Châu nằm trong Thiên Hồng thánh vực, phe yếu nhất trong năm đại châu, nên võ giả Thanh Châu không ngóc đầu lên được trong Thiên Hồng thánh vực.  

 

Nhưng bây giờ…  

 

Có vẻ không phải thế.  

 

Một Địa Thánh thất phách một Địa Thánh tứ phách, lại như là người phát ngôn.  

 

Mấy vị cao nhân Thiên Thánh nhất phẩm lại đứng sau hai người họ, không nói gì cả.  

 

“Ngươi mới làm càn!”  

 

Người tên Tề Tu kia lại nói: “Tiểu vương gia nhà ta khuyên can mãi, các ngươi lại không biết điều thế sao?”  

 

“Sao nào? Muốn đánh nhau à? Vì muốn mấy tên Ma tộc mà đánh nhau với chúng ta? Xem ra, các ngươi đúng là cùng phe với đám Ma tộc này!”  

 

“Xuất hiện ở đây trùng hợp như vậy, nhất quyết muốn mang Ma tộc về, tuyệt đối có vấn đề”.  

 

Nhan Như Họa hừ lạnh: “Tần Ninh, cùng nhau giết”.  

 

Tần Ninh cũng cau mày lại, nhìn về phía mấy người đó.  

 

Cùng nhau… giết sao?  

 

Bốn người Tề Tu nghe vậy, mặt đầy đề phòng.  

 

Bốn vị Thiên Thánh nhị phẩm cũng không sợ đám người Tần Ninh.  

 


“Ha, tính ta nóng lắm!”  

 

Nhan Như Họa bước ra, quát: “Ở Thiên Hồng thánh vực này, dám nói chuyện với bà đây đây như vậy, ngươi cũng không sống qua đêm nay!”  

“Tự tìm chết!” 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.