Phong Thần Châu

Chương 4340: “Cái thằng nhãi ranh này, con muốn lật trời rồi!”



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

 

Mà trước mắt, Tần Ninh giống như phát hiện ra một toà bảo tàng chứa đựng hồn lực và phách lực thuần tuý.  

 

Hơn nữa, người khác còn không thể nào phát hiện ra được.  

 

“Đây là báu vật tuyệt thế, chứa đựng lượng lớn hồn lực và phách lực thuần tuý, các ngươi không dùng được thì cho ta dùng đi…”  

 

Tần Ninh mỉm cười, hồn rồng và hồn phượng hấp thu xung quanh.  

 

Mà giờ phút này, hồn lực và phách lực bên trong cơ thể Tần Ninh đã tràn ngập trong biển hồn phách.  

 

Dưới sự tràn đầy như vậy, phách thứ sáu của Tần Ninh bắt đầu ngưng tụ…  

 

Hai gã hộ vệ phía sau Tần Ninh có chút không hiểu rõ.  

 

Tần Ninh đến bên ngoài nhà thờ tổ của Khánh Vương phủ, rồi đứng ở chỗ này làm gì?  

 

Tưởng nhớ?  

 

Kính trọng?  

 

Nghĩ không ra.  

 

Ngay khi hai gã hộ vệ đang trầm tư trăm mối mà không có cách nào giải thích được thì lực hồn phách trong cơ thể Tần Ninh bỗng nhiên bùng nổ với khí thế mạnh mẽ.  

 

Phách thứ sáu!  

 

Thành công!  

 

Lúc này, hai gã hộ vệ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, mắt to trừng mắt nhỏ, vẻ mặt ngạc nhiên.  

 

Cái quái gì vậy?  

 

Người này…Sao cảnh giới lại đột nhiên tăng lên!  

 

Chỉ là sau một thoáng kinh ngạc, hai người không ngừng an ủi bản thân.  

 

Có lẽ Tần Ninh đã tới cảnh giới Địa Thánh ngũ phách đỉnh phong, chỉ thiếu một bước giác ngộ cuối cùng nữa thôi là đạt tới cảnh giới Địa Thánh lục phách.  

 

Cho nên bây giờ…mới thăng cấp lên cảnh giới Địa Thánh lục phách.  

 

Thế nhưng ý tưởng này chỉ vừa mới được hình thành, khí tức trong cơ thể Tần Ninh lại tiếp tục biến đổi.  

 

Khí tức của phách thứ bảy ngưng tụ.  

 

Cảnh giới Địa Thánh thất phách!  

 

Giờ phút này, hai gã hộ vệ thực sự là bị dọa sợ đến ngây người.  

 

Vừa rồi còn có thể nói là giác ngộ, vậy bây giờ…thế này là như thế nào?  

 

Mà giờ phút này, Tần Ninh thở ra một hơi, hai mắt sáng ngời.  

 

Thoải mái!  

 

Giống như một người đang khát nước tìm thấy được một vùng nước lớn, lúc này đã uống no nước.  

 

Tam hồn thất phách!  

 

Lúc này, tam hồn thất phách đang yên ổn bên trong hồn hải.  

 

Mà trong hồn hải, lực hồn phách nồng đậm kia tựa như đã lấp đầy hồn hải.  

 

Thậm chí, bây giờ Tần Ninh muốn đi sâu vào cảnh giới Thiên Thánh cũng không thành vấn đề.  

 

Nhưng mà Tần Ninh chưa muốn làm vậy.  

 

Từ ngũ phách tăng lên thất phách, hắn cũng cần thời gian để ổn định trạng thái tinh thần, làm quen với lực lượng tăng vọt.  

 

Hồn hải tràn đầy lượng lớn lực hồn phách, muốn tới cảnh giới Thiên Thánh chỉ cần nối liều tam hồn thất phách nữa là được, thật ra cũng không khó, hắn cũng không có gì phải sốt ruột.  

 

Tần Ninh khoanh tay đứng đó, mỉm cười nói: “Trở về thôi!”  

 

Hai gã hộ vệ kinh ngạc nói không nên lời.  

 

Mà đúng lúc này, ở cuối đường, có vài người đang đi đến bên này.  

 

“Tên nhóc thối, đi ra ngoài mấy tháng trời, một chút tin tức cũng không có, bây giờ trở về rồi lại làm loạn với ta?”  

 

Một tiếng hừ vang lên.  

 

chapter content


 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.