Phong Thần Châu

Chương 4416



 "Trưởng thành hoàn mỹ có thể sánh ngang với cường giả Thánh Hoàng".  

 

"Mặc dù con đại bàng này được đưa cho Tề gia, nhưng Tề gia chỉ có trách nhiệm chăm sóc, chứ không có quyền lực sai khiến. Bất kỳ một ai cũng không được phép làm trái với ý của Xích Vũ đại nhân!"  

 

Tề Hạo lẩm bẩm.  

 

Những thứ này, lúc trước ông ta có biết đến một chút.  

 

Nhưng những dòng chữ phía dưới lại khiến ông ta khó có thể tin được.  

 

Tề Phi Vân từ từ lên tiếng: "Xích Vũ Thiên Phong Điêu là thánh thú cấp bảy, nhưng cho dù là ngự thú sư có thể khống chế thánh thú cấp bảy đi nữa thì chưa chắc đã có thể khống chế được nó!"  

 

"Tại khắp Hạ Tam Thiên này, Xích Vũ Thiên Phong Điêu chỉ nhận chủ nhân của mình, ngoài ra thì nó sẽ không cho phép bất kỳ ai cưỡi trên người nó!"  

 

"Dù có phải chết cũng sẽ không nghe theo!"  

 

Tề Phi Vân lẩm bẩm nói: "Mà theo những gì ta biết, chủ nhân ngày xưa của nó đã giao nó cho Tề gia chúng ta rồi biến mất tăm..."   

 

"Nhưng theo như lời tổ huấn mà lão tổ để lại, có thể nói thực lực của chủ nhân nó là sự tồn tại đỉnh cao của Hạ Tam Thiên".  

 

Thánh Chủ Tề Hạo thì thầm: "Xích Vũ đại nhân tâm tính cao ngạo, không cam chịu để người khác áp đảo mình, nhưng Tần Ninh lại có thể..."   

 

Vừa rồi, bọn họ đã tận mắt nhìn thấy tư thái nũng nịu của Xích Vũ đại nhân.  

 

Thân mật như một đứa trẻ với cha của mình vậy...  

 


"Tần Ninh là chủ nhân của Xích Vũ đại nhân!"  

 

Thánh Chủ Tề Hạo kinh ngạc nói.  

 

"Không thể nào!"  

 

Nhưng ngay sau đó, Thánh Chủ Tề Hạo lại tự phản bác với vẻ khó tin: "Cha, Tần Ninh mới là cảnh giới Thiên Thánh nhất phẩm, cốt linh chỉ mới hơn trăm năm, làm sao có thể là Tần Ninh được chứ!"  

 

Tề Phi Vân cười khổ, lẩm bẩm nói: "Ta thấy Xích Vũ đại nhân để cho Tần Ninh cưỡi lên người, cũng nghi ngờ ở điểm này cho nên mới đến đây để đọc lại ghi chép trong cổ tịch".  

 

"Ngươi đọc dòng cuối cùng đi..."   

 

Sắc mặt Tề Phi Vân mang theo vài phần bất đắc dĩ.  


 

Thánh Chủ Tề Hạo cúi đầu xem lại.  

 

Chỉ thấy một dòng chữ cổ vô cùng rõ ràng trong cuốn cổ tịch.  

 

"Xích Vũ nhận chủ bằng linh khế!"  

 

Tề Phi Vân khổ sở nói: "Vài vạn năm qua, Tề gia chúng ta cũng từng nghĩ đến việc xóa bỏ linh khế của Xích Vũ đại nhân để khống chế Xích Vũ đại nhân, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa thành công chút nào".  

 

"Nhưng Tần Ninh vừa xuất hiện đã đưa linh khế ra, được Xích Vũ đại nhân công nhận!"  

 

Tề Phi Vân thần sắc nghiêm nghị, trịnh trọng nói: "Chỉ có hai cái khả năng!"  

 

"Một, Tần Ninh chính là con cháu của vị cao nhân kia, cho nên mới có thể được Xích Vũ đại nhân công nhận là có thể khống chế Xích Vũ đại nhân!"  

 

"Thứ hai, Tần Ninh chính là vị đại nhân kia, chỉ là không biết tại sao sau mấy vạn năm lại đổi sang một thân thể khác. Hạ Tam Thiên này rộng lớn vô ngần, nhiều sự thần kỳ, hai cha con Thánh Vương chúng ta khám phá thế nào cho đủ? Chuyển thế trọng sinh? Đoạt xác trọng sinh? Có lẽ đều có khả năng".  

 

Tề Phi Vân nói: "Nhưng bất kể là khả năng nào đi nữa..."   

 

Lão ta vỗ vai Thánh Chủ Tề Hạo, nghiêm túc nói: "Tần Ninh là người chúng ta không thể chọc vào".  

 

Thánh Chủ Tề Hạo chắp tay nói.  

 

"Trên thực tế, còn có một điểm mà có thể ngươi chưa chú ý tới".  

Tề Phi Vân lần nữa nói: "Đám Địch Nguyên, Giản Bác kia gọi Tần Ninh là tổ sư thúc, mấy người này đến từ Thánh Thú tông!" 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.