Phong Thần Châu

Chương 4471: “Tốc độ bây giờ của nàng mà còn chậm sao?”



 Vân Sương Nhi nhẹ nhàng đi đến trước mặt Tần Ninh, rót cho hắn một chén trà.  

 

“Vẫn ổn”.  

 

Tần Ninh nhìn về phía Vân Sương Nhi, nói: “Gần đây tu hành có vấn đề gì không?”  

 

“Đương nhiên là có vấn đề, nhưng mà chờ chàng làm xong việc này rồi lại nói sau”.  

 

“Cũng được!”  

 

Tần Ninh thuận miệng nói: “Trong Ly Phiến này còn ngưng tụ năm cỗ khí thánh linh, nàng, Thạch Đầu và Thanh Vân, mỗi người một cỗ, chờ xong chuyện này thì hấp thu đi!”  

 

“Vâng!”  

 

Vân Sương Nhi nhìn về phía Tần Ninh, không nhịn được nói: “Lần này, chàng tác động mạnh đến bọn Dương Thanh Vân và Thạch Cảm Đương rồi…”  

 

“Ồ?”  

 

“Vừa rồi lúc chàng ra tay, hai người bọn họ đều nói, trong vòng mười năm nhất định sẽ trở thành Thánh Vương!”  

 

Trong vòng mười năm, vượt qua cảnh giới Thiên Thánh, đạt đến thành tựu Thánh Vương, gần như là không có khả năng.  

 

Tần Ninh mỉm cười nói: “Từ khi Thanh Vân gặp ta đã thiếu đi mấy phần hăng hái, chỉ sợ là lần này đã kích phát lòng cầu tiến của hắn ta, dựa vào việc mở tinh môn của võ giả Tinh Mệnh, trong vòng mười năm, lại thêm sự trợ giúp của ta, cũng không hẳn là không thể!”.  

 

“Còn về phần Thạch Đầu…Tuy rằng tên nhóc này ngưng tụ hồn phách của Thánh Vương, tăng cường sức mạnh thân thể, nhưng mà trong mười năm…khả năng cao là không thể…”  

 

“Nhưng mà năm đó, ta cũng cho rằng hắn ta không thể trở thành Vương Giả, chẳng phải bây giờ hắn ta đã tới được cảnh giới Địa Phách rồi sao, trên thực tế, chuyện của hắn ta cũng không thể xác định chắc chắn được, càng về sau càng không thể đoán trước”.  

 

Vân Sương Nhi nghe vậy thì nhìn về phía Tần Ninh nói: “Còn ta thì sao?”  

 

“Chàng vẫn luôn nói ta có hỗn độn thể, càng cường đại thì sức mạnh có thể bộc phát ra càng lớn, nhưng mà vì sao ta lại cảm thấy ta tiến bộ rất chậm?”  

 

Tần Ninh không nhịn được mà cười ha ha nói: “Tốc độ bây giờ của nàng mà còn chậm sao?”  

 

“So với chàng, có vẻ như vẫn còn rất chậm”, Vân Sương Nhi nghiêm túc nói: “Chàng đừng cười, thật đấy, sau mỗi lần vượt qua chàng, đột nhiên cảnh giới của chàng lại tăng lên rất nhanh, quả thực là rất đả kích người khác….”  


 

Tần Ninh nhẹ nhàng ôm lấy thân thể Vân Sương Nhi, khẽ cười: “Nàng yên tâm đi, trong tương lai, hỗn độn thể của nàng nhất định sẽ vô cùng cường đại, trong chư thiên vạn giới này, nàng cũng có thể trở thành tồn tại giống như thần linh, bây giờ mới chỉ là khởi đầu thôi”.  

 

“Về phần cảnh giới của ta tăng lên…phần lớn là do tích luỹ, sự tích luỹ này không chỉ là trên con đường tu hành mà còn ở trong tâm tính của bản thân, ta đã trải qua chín đời chín kiếp, cùng với chuyện bản thân từng là Nguyên Hoàng Thần Đế, đã trải qua hết tất cả mọi thứ, vậy nên ta có thể đột phá cảnh giới theo kế hoạch mà mình vạch ra”.  

 

“Ví dụ như ở cảnh giới Thiên Thánh, có thể cấp bậc của ta không tăng, nhưng thực tế là lực lượng của ta vẫn không ngừng tăng lên”.  

 

“Cũng có thể tới một ngày nào đó, ta lại bỗng nhiên đột phá cảnh giới Thánh Vương, nói tóm lại, tất cả đều là sự tích luỹ, chẳng qua là nàng không nhìn thấy sự tích luỹ đó thôi”.  

 

Vân Sương Nhi gật gật đầu.  

 

Thực tế đi theo Tần Ninh, áp lực rất lớn.  

 

Thiên phú của cô ấy không cường đại được như Diệp Viên Viên.  

 

Năm đó, hoàng thể của Diệp Viên Viên có uy lực rất mạnh, nhưng sự thật đã chứng minh, cho dù không có hoàng thể, thiên phú của Diệp Viên Viên cũng đã cường đại.  

 

Còn Cốc Tân Nguyệt…Ngay cả Tần Ninh cũng không nhìn thấu được nàng ấy, vậy nên không cần phải nhiều lời.  

 

Nhưng mà cho dù như thế nào.  

 

Làm bạn bên cạnh Tần Ninh khiến cho cô ấy cảm thấy rất an tâm.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.