Phong Thần Châu

Chương 4500: Đó chính là Địch Nguyên!



 Hắn biết là vị đồ đệ này có được sự kiêu ngạo giống mình!  

 

Mà Thạch Cảm Đương bị Phệ Thiên Giảo đưa đi huấn luyện hơn nửa năm, lúc trở về, trông có vẻ tinh thần phấn chấn hơn hẳn, hắn ta đã đạt tới cảnh giới Thiên Thánh nhị phẩm.  

 

Thạch Cảm Đương cũng đi theo Dương Thanh Vân quay về Thanh Châu để rèn luyện bản thân.  

 

Về phần Vân Sương Nhi, trong khoảng thời gian một năm qua, dưới sự dạy bảo ân cần bất kể ngày đêm của Tần Ninh, cô ấy đã tăng từ cảnh giới Địa Thánh thất phách lên tới cảnh giới Thiên Thánh tam phẩm.  

 

Sau khi hấp thu một lượng khí thánh linh, Vân Sương Nhi tiến bộ còn nhanh hơn so với đám người Dương Thanh Vân.  

 

Chỉ trong vòng một năm, có thể nói rằng tất cả bọn họ đều đã có sự thay đổi rất lớn.  

 

Nhưng mà riêng Tần Ninh… Ngay cả một cảnh giới mà hắn cũng không thể đột phá được.  

 

Tần Ninh vốn đã có cảnh giới Thiên Thánh nhất phẩm, thế nhưng hơn một năm trôi qua, hắn cũng vẫn chỉ có cảnh giới Thiên Thánh nhất phẩm mà thôi.  

 

Hơn nữa, trong số chín dòng khí thánh linh.  

 

Bảy người Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa, Vân Sương Nhi, Dương Thanh Vân, Tiên Nhân dùng hết bảy dòng, hai dòng còn lại đều bị Tần Ninh hấp thu sạch sẽ.  

 

Chính bản thân Tần Ninh cũng nói rằng thứ khí thánh linh này là thần dược đối võ giả có cảnh giới Địa Thánh, Thiên Thánh nhưng mà chỉ có thể có được cơ hội thăng cấp một lần mà thôi.  

 

Nhưng Tần Ninh hấp thu hai dòng khí thánh linh.  

 

Hấp thu hai dòng thì không nói làm gì!  

 

Vấn đề là thực lực của hắn… không tăng lên một chút nào cả!  

 

Ngay cả Vân Sương Nhi cũng là không nỡ nhìn.  

 

Cho dù Tần Ninh có đang tích lũy thực lực đi chăng nữa thì cũng không đến mức không có chút thay đổi nào chứ?  

 

Đối mặt với sự sốt ruột của Vân Sương Nhi, Tần Ninh chỉ cười: “Ta cần tích lũy thêm thực lực, phải tích lũy trong một khoảng thời gian rất lâu”.  

 

“Cảnh giới Thiên Thánh là do ba hồn bảy phách xây dựng nên, ba hồn bảy phách của ta không giống với ba hồn bảy phách của mọi người!”  

 

Đúng thật là không giống nhau một chút nào.  

 

Tần Ninh không chỉ có ba hồn bảy phách của bản thân mà còn có song hồn Long Phượng.  

 

Cho nên, hắn cần phải tích lũy thật lâu.  

 

Nhưng mà kiểu tích lũy thực lực này không phải là không hề có hiệu quả.  

 

Tuy mới chỉ là Thiên Thánh nhất phẩm nhưng sức mạnh hồn phách của Tần Ninh ở thời điểm hiện tại đã không kém gì Thiên Thánh tứ phẩm.  

 

Có thêm song hồn Long Phượng, mỗi lần tiến lên một cảnh giới mới, thực lực của Tần Ninh cũng vượt trội hơn hẳn người khác.  

 

Mà trong lúc hai người đang nói chuyện thì bên trong Thánh Thú tông bỗng nhiên có một hơi thở cường đại đang bắt đầu ngưng tụ.  

 

Ngay sau đó, hơi thở điên cuồng kia, nhanh chóng lan rộng ra.  

 

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, mấy ngàn đệ tử của Thánh Thú tông đều cảm nhận được một loại áp lực vô cùng mạnh mẽ.  

 

“Thánh Vương!”  

 

Lúc này, Tần Ninh đi ra khỏi ngôi nhà tranh, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời.  

 

Trong Thánh Thú tông, đại trận phía trên không trung nổ vang, một luồng khí thế mạnh mẽ phóng lên cao, giống như muốn liên kết với không gian này!  

 

Tất cả mọi người đều nhìn thấy được một bóng người bước đi từng bước trên hư không.  

 

Đó chính là Địch Nguyên!  

 

Toàn thân Địch Nguyên được bao phủ bởi một luồng hơi thở cực kỳ hùng hậu.  


 

“Sư huynh đời thứ năm đã thành Thánh Vương!”  

 

“Vốn nên trở thành Thánh Vương từ sớm kia, lần này, ta đã bước vào cảnh giới Thiên Thánh thập phẩm, không bao lâu nữa, ta cũng sẽ thành Thánh Vương mà thôi!”, Giản Bác nói một cách thản nhiên.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.