*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Trước sơn môn, đại trận hộ tông mở ra.
“Tại hạ là tứ hộ pháp Cửu U Đài Lý Tín, chắc hẳn vị này chính là Tần tông chủ của Thánh Thú tông phải không?”
Lý Tín mỉm cười, chắp tay nói.
Thân là cường giả Thánh Vương, Lý Tín có thể không thèm để mắt tới Thiên Thánh.
Nhưng mà vị Thiên Thánh trước mắt này cũng không phải là người bình thường.
“Lý Tín hộ pháp?”
Tần Ninh khẽ gật đầu.
“Lần này, Lý Tín đại diện cho Cửu U Đài, đặc biệt đến đây để gửi thiệp mời, bảy ngày sau, thiếu chủ nhà ta thành hôn, mời Thánh Thú tông cùng đến chung vui!”
Bàn tay Tần Ninh nắm chặt, hắn nhận lấy tấm thiệp mời kia, đọc kỹ thì chỉ thấy trên đó viết vài lời khách sáo, không hề đề cập gì đến tân nương.
Tần Ninh nhận lấy tấm thiệp, rồi nhìn về phía Lý Tín nói: “Không biết thiếu chủ U Phần cưới người con gái tuyệt thế nào?”
Lỹ Tín khẽ cười nói: “Chuyện này...Tần tông chủ đến sẽ biết”.
“Được!”
Tần Ninh cũng không hỏi nhiều, chỉ nói: “Tại hạ sẽ đến!”
“Như vậy thì tốt”.
Lý Tín chắp tay, xoay người, dẫn theo mọi người rời đi.
Tần Ninh nhìn theo đám người Lý Tín rời đi rồi lại nhìn thiệp mời, hắn không khỏi mỉm cười.
Vân Sương Nhi thấy vậy thì không nhịn được nói: “Làm sao vậy?”
“Không có gì”.
Tần Ninh thì thầm nói: “Nếu như không phải là Viên Viên thì đi đến chúc mừng cũng không có gì là không tốt, tốt xấu gì cũng là một trong những bá chủ của thánh vực Thiên Hồng, lúc trước làm xấu mặt Yến gia và Diệp tộc, ta cũng không thể làm quá mức, đắc tội với tất cả mọi người!”
“Vậy nếu phải thì sao?”, Vân Sương Nhi không nhịn được nói.
“Nếu phải…thì buộc phải đắc tội thôi, cũng không thể để cho người khác cưới người phụ nữ của ta chứ?”
Tần Ninh xoa đầu Vân Sương Nhi, mỉm cười nói: “Ta còn nhớ rõ lúc trước, khi còn ở đại lục Vạn Thiên, người của Thần gia muốn cướp nàng và Viên Viên đi, nàng vẫn chưa quên ta đã xử lý bọn họ như thế nào chứ?”
Vân Sương Nhi gật gật đầu.
Lúc này, cô ấy chỉ có thể hy vọng người ấy không phải là Diệp Viên Viên.
Nếu không thì…
Cửu U Đài sẽ gặp phải phiền phức lớn!
“Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Hoạ”.
Tần Ninh mở miệng nói: “Chuẩn bị một chút, cùng ta đi đến Cửu U Đài!”
“Vâng!”
Bốn người cùng gật đầu.
Cùng lúc đó, cả thánh vực Thiên Hồng trở nên náo nhiệt hẳn lên.
Tại thánh vực Thiên Hồng.
Ngoại trừ Thanh Châu.
Tại bốn vùng lớn Tề Châu, Yến Châu, U Châu, Diệp Châu có bốn thế lực bá chủ.
Mà con trai của U Hồn Thiên, người đứng đầu Cửu U Đài, U Phần tổ chức hôn lễ, không thể nghi ngờ là đáng giá để cho khắp nơi náo động.
Cho dù giữa các thế lực đó đều có khúc mắc với nhau, nhưng mà Cửu U Đài đưa thiệp mời đến, thế lực các châu cũng sẽ cho chút mặt mũi.
Thậm chí, có một số thế lực muốn đi, nhưng Cửu U Đài lại không muốn mời.
Tông môn và gia tộc không có cảnh giới Thiên Thánh trấn giữ, căn bản là không có tư cách để tham gia tiệc cưới này.
Sau khi Thánh Thú tông nhận được thiệp mời cũng chuẩn bị xuất phát.
Tần Ninh mang theo Vân Sương Nhi, cùng Địch Nguyên, Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Hoạ, còn có cả Cửu Anh và Xích Vũ Thiên Phong Điêu ngồi trong Nguyên Hoàng cung, chuẩn bị xuất phát.
Chỉ là, còn chưa xuất phát, bên ngoài Thánh Thú tông lại có khách tới.
Một con thuyền lớn dài tầm trăm mét, trôi nổi giữa không trung, mà phía trên chiếc thuyền kia, ở trên đỉnh cột buồm có một lá cờ xí.
Trên cờ xí viết một chữ Tề thật lớn.
Thánh quốc Đại Tề!
“Thánh chủ thánh quốc Đại Tề Tề Hạo, thăm hỏi Tần tiên sinh của Thánh Thú tông”.
Một âm thanh vang lên từ trên chiếc thuyền.