Phong Thần Châu

Chương 4527: Cho nên nàng kiên trì đến giờ.



 Diệp Viên Viên lại nói: "Hơn nữa, trong Huyết Ma tộc cũng có không ít kẻ được tước vị Vương Gia, bọn chúng len lỏi vào các đại thế lực để dung nhập vào Hạ Tam Thiên, và cũng đặt tên giống như con người chúng ta".  

 

"Bốn chủng tộc gồm Huyết Ma, Viêm Ma, Mị Ma, Dạ Ma trải rộng khắp Hạ Tam Thiên".  

 

"Hơn nữa không chỉ có thánh vực Thiên Hồng mà những thánh vực khác cũng có không ít Ma tộc tồn tại".  

 

Sắc mặt Diệp Viên Viên có hơi khó coi: "So với đại lục Vạn Thiên thì đám Ma tộc ở Hạ Tam Thiên có thủ đoạn mạnh hơn".  

 

"Mà tứ đại Ma tộc này không hề hỗn loạn chút nào, nghe nói có một người tên Vấn tiên sinh thống trị bọn chúng!"  

 

Vấn tiên sinh!  

 

Lại là Diệp Chi Vấn!  

 

Lần trước Tần Ninh tiêu diệt Viêm Ma tộc ẩn núp ở núi lửa dưới lòng đất của thất đại địa thì cũng đụng phải Vấn tiên sinh.  

 

Nhưng chỉ là phân thân!  

 

Mà bây giờ, Vấn tiên sinh này lại xuất hiện.  

 

Xem ra phân thân của kẻ này đúng là trải rộng khắp thiên hạ.  

 

Tần Ninh nhìn Diệp Viên Viên: "Nàng đã phải chịu khổ rồi!"  

 

Diệp Viên Viên lắc đầu, lại nhìn Tần Ninh và nói: "Sao chàng lại ở đây? Nơi này rất nguy hiểm, chàng mau đi đi..."  

 

Tần Ninh nghe thế thì cười: "Chuyện lần này có chút vượt qua sự tưởng tượng của ta, nhưng ta cũng không phải đến tay không".  

 

"Đại hôn ngày mai, nàng cứ chuẩn bị tinh thần mà đón chờ".  

 

"Đám Ma tộc này không những dám bắt người của ta, lại còn muốn cưới người mà Tần Ninh ta yêu, sao ta có thể bỏ qua cho chúng được?"  


 

Nghe vậy, mặt Diệp Viên Viên đỏ lên.  

 

Chẳng biết vì sao, khoảng thời gian này nàng cứ liên tục mất niềm tin, nhưng mỗi lần muốn từ bỏ thì trong đầu nàng lại xuất hiện bóng dáng của Tần Ninh.  

 

Cho nên nàng kiên trì đến giờ.  

 

Hiện tại gặp được Tần Ninh, nàng cảm thấy dù có chuyện gì, khó khăn cỡ nào, nàng cũng sẽ không sợ hãi nữa!  

 

Chẳng biết từ khi nào.  

 

Mỗi lần gọi Tần Ninh là công tử đã khiến cho vị trí của Tần Ninh ở trong lòng nàng trở nên bất di bất dịch.  

 

Đến khi Tần Ninh năm lần bảy lượt bảo nàng không được gọi hắn là công tử nữa, nàng cũng biết bản thân đã chính thức được Tần Ninh chấp nhận.  

 

Một người đàn ông tâm cao khí ngạo như vậy cuối cùng cũng đặt nàng vào trong lòng!  

 

Mà bởi vậy nên nàng cũng không ngừng cố gắng đi đến Thiên Thánh tứ phẩm của ngày hôm nay, là để khi gặp lại Tần Ninh thì sẽ không bị bỏ quá xa!  

 

"Được rồi, tối nay nàng nghỉ ngơi đi, ngày mai hôn lễ diễn ra thì cứ xem thật kỹ, biết chưa?", Tần Ninh dịu dàng nói.  

 

"Vâng!"  

 

Sau đó, Xích Vũ Thiên Phong Điêu hóa thành một vệt sáng, biến mất không thấy gì nữa.  

 

Mà thánh trận ở sơn cốc thì lặng yên không chút dao động.  

 

Lúc này, Diệp Viên Viên quay lại lầu các, nhìn váy tân nương đỏ tươi trên giường, khóe miệng nâng lên.  

 

Một ngày nào đó, nàng sẽ vui vẻ mặc bộ váy tân nương này vào.  

 

Nhưng lúc ấy, phu quân của nàng sẽ là Tần Ninh!  

 

...  

 

Tần Ninh quay lại sơn cốc, đôi mắt khôi phục lại vẻ có thần.  

 

Tần Ninh hít thở, nhìn sang Xích Vũ Thiên Phong Điêu, cười nói: "Xem ra là thực lực của ta quá thấp, thi triển ra thuật Chuyển Sinh Nhãn khiến ta trở thành gánh nặng, ngươi cũng không chịu nổi đúng không?"  

 

Xích Vũ Thiên Phong Điêu lắc đầu.  

 

Vân Sương Nhi bây giờ mới hoàn toàn thở phào.  

 

"Là Viên Viên!"  

Ba chữ đơn giản. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.