Phong Thần Châu

Chương 4554: Diệp Chính Thiên bi phẫn gầm thét.



 Lúc này, hàng loạt cột sáng đỏ như máu phóng lên cao trên khắp thánh sơn Cửu U.  

 

Những cột sáng đó ấy phi thẳng đến độ cao nghìn trượng, dù đứng cách đây trăm dặm vẫn nhìn thấy rất rõ.  

 

Chín mươi chín cột sáng máu cả thảy dựng đứng giữa bầu trời và nối với nhau thành từng màn chắn.  

 

Không chỉ thế.  

 

Đám cột sáng còn chụm đầu lại giữa không trung khiến cho cả vùng đất nhuốm màu máu mờ mờ dưới ánh sáng mặt trời.  

 

"Trận pháp này do chính tay hai vị cường giả thực lực Thánh Hoàng của Huyết tộc ta lập ra, Thánh Vương chắc chắn trốn không thoát. Chuyện hôm nay đã bại lộ thì chơi lớn một trận luôn!"  

 

Huyết Ngạo Quần hừ lạnh rồi nói  

 

"Chơi lớn một trận?"  

 

Tần Ninh nhìn xung quanh, bật cười.  

 

"Thánh chủ Tề Hạo của thánh quốc Đại Tề".  

 

"Yến Thần, Yến Bắc Phong, Yến Nam Vân, Yến Thông Minh của Yến gia".  

 

"Diệp Chính Thiên, Diệp Khai Nguyên, Diệp Dương Phong, Diệp Quân, Diệp Tranh, Diệp Luân của Diệp tộc!"  

 

"Để ta đếm xem...một...bốn...sáu...mười một Thánh Vương!"  

 

"Cộng thêm Địch Nguyên Thánh Vương và Tiểu Phong Phong của ta chính là mười ba..."  

 

Tần Ninh lại phì cười, sau đó hắn nhìn về phía Huyết Ngạo Quần.  

 

"Phe các ngươi có ngươi, Huyết Ngạo Vân, thêm cả U Phàm Sinh, Lý Tín, Sở Hà, Trương Vân và Liễu Dương thì tổng cộng chỉ có... bảy Thánh Vương!"  

 

"Mười ba đấu bảy, hình như... người nên chạy phải là các ngươi mới đúng chứ?"  

 

Câu nói này làm Diệp Chính Thiên đỏ mặt.  

 

Tần Ninh phân tích rất đúng.  

 

Diệp tộc và Yến gia có thù oán với Tần Ninh nhưng một khi kẻ thù là Ma tộc, bọn họ vẫn sẽ đồng lòng đương đầu.  

 

Bởi lẽ Ma tộc còn kinh khủng hơn Tần Ninh nhiều.  

 

Dù gì Tần Ninh...chỉ trả đũa những ai chọc mình trước!  

 

Trong khi Ma tộc thì...ngươi không chọc hắn thì hắn chọc ngươi, đã thế còn kiếm chuyện một cách tàn bạo!  

 

Trong mắt Ma tộc.  

 

Tất cả những kẻ không phải đồng tộc.  

 

Tất có mưu đồ!  

 

Phải xử tử!  

 

Huyết Ngạo Quần cười phá lên khi nghe thấy lời này.  

 

"Bọn ta bảy đấu mười ba mà thua ư?"  

 

Ông ta nhếch mép.  

 

"Thôi chết!"  

 

Tần Ninh hét to.  

 

Bành...  

 

Bành...  

 

Bành...  

 

Trong thoáng chốc, ba tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.  

 

Ngay sau đó, tất cả mọi người đều thấy có ba luồng huyết quang xông thẳng lên bầu trời đỏ rực như chìm trong bể máu. Có ba bóng người nổ tung, hóa thành làn sương máu dày đặc.  

 

Giờ đây, đất trời rung lắc dữ dội, dường như không gian khắp thánh vực Thiên Hồng đều bị ảnh hưởng.  

 

Thánh Vương chết rồi!  

 

Là ai?  

 

Họ đã chết!  

 

 

 

Giờ phút này, hầu như ai có mặt trong thánh sơn Cửu U cũng mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mắt.  

 

"Nhị gia chủ!"  

 


Ông ta nhìn hai người đứng cạnh vừa bị giết với vẻ không tưởng tượng nổi, sau đó đưa mắt về hai người khác đang rời đi với tốc độ rất nhanh.  

 

"Diệp Tranh!"  

"Diệp Luân!" 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.