Trên thực tế, bên trong thánh vực Thiên Hồng, cho dù là Thánh Vương hay Thiên Thánh đều rất khó không bị chuyện lần này hấp dẫn.
Chưa kể đến tên tuổi của Thánh Đế năm đó cực kì vang dội.
"Tần Ninh này đúng là bá đạo!"
Giờ phút này bà lão kia trừng mắt, thản nhiên nói: "Ta chưa bao giờ thấy người nào bá đạo như thế cả!"
"Lần trước đã không hề nể mặt nhà họ Yến, không cho Diệp tộc ta mặt mũi, nghe nói mấy ngày trước đây thái độ với người của thế gia Linh Vũ ở Cửu U Đài cũng vô cùng hung dữ".
"Bây giờ lại xảy ra chuyện như thế với Mặc Vân thị..."
Bà lão lẩm bẩm nói: "Người trẻ tuổi này quá khoa trương..."
Mà cùng lúc đó, ông lão tóc trắng kia lại cười nói: "Kẻ này có quan hệ rất thân thiết với mấy người Thánh Thú tông, có lẽ cũng có quan hệ mật thiết với Ôn Hiến Chi".
"Ôn Hiến Chi... Dù sao năm đó là đồ đệ của Ngự Thiên Thánh Tôn!"
Mà ông lão tóc xám còn lại cười nhạo nói: "Tuy Ôn Hiến Chi là đồ đệ của Ngự Thiên Thánh Tôn, thế nhưng ai mà biết được Ôn Hiến Chi còn sống hay đã chết? Không phải đã lâu rồi không có tin tức của người này sao?"
"Từ khi Ngự Thiên Thánh Tôn mất tích, người này đã khiến Thánh Thú tông vô cùng hỗn loạn".
"Về sau chính mình cũng chơi trò mất tích luôn..."
Giờ phút này, mấy người đều biến sắc.
"Lần này đến thánh cảnh Vị Ương, hắn ta muốn ra mặt, vậy cứ để hắn ta ra mặt đi, chúng ta chỉ nhằm vào Ma tộc cùng với bảo vật bên trong thánh cảnh Vị Ương, chuyện khác không cần để ý".
Lão giả tóc trắng tiếp tục nói: "Về phần kẻ này..."