Phong Thần Châu

Chương 4628: Càn khôn chấn tốn! Khảm ly cấn đoài!



 Tần Ninh thản nhiên nói.  

 

Hắn vừa nói xong, các vị Thánh Vương ở đây đều giữ im lặng.  

 

"Tần tông chủ!"  

 

Thiên Chấn Thương kia của Thiên Võ Đạo phá vỡ bình tĩnh nói: "Tại sao chúng ta phải tin ngươi?"  

 

Nghe thấy vậy, Tần Ninh liếc qua Thiên Chấn Thương, thản nhiên nói: "Ngươi có thể lựa chọn không tin".  

 

Hắn vừa dứt lời, mọi người đều sững sờ.  

 

Danh tiếng của Tần Ninh quả nhiên không phải giả.  

 

Nghe nói người này có chút mạnh mẽ, bây giờ xem ra đúng là như vậy.  

 

Thiên Chấn Thương không lên tiếng nữa.  

 

Tần Ninh nhìn về phía mấy người, thản nhiên nói: "Nếu như không đồng ý phối hợp có thể không phối hợp, ta chỉ hy vọng mọi người phối hợp, chứ không muốn bắt ép".  

 

"Chỉ là..."  

 

Tần Ninh dừng lại, chuyển lời: "Không chịu ra sức vậy cũng không cần tiến vào".  

 

Hắn vừa nói xong, sắc mặt của mọi người tại đây đều khựng lại.  

 

Lời này của Tần Ninh...  

 

Linh Vũ Lương lại cười nói: "Mọi người không có ý không ra sức, Tần tông chủ hiểu nhầm rồi, chúng ta nên hợp lực mở nơi đây ra để sớm tiến vào thánh cảnh Vị Ương mới đúng".  

 

Tần Ninh nhìn về phía Thiên Chấn Thương, tiếp tục nói: "Ngươi còn có nghi ngờ gì không?"  

 

Thiên Chấn Thương lắc đầu.  


 

Mấy người U Hồn Thiên, Tề Hạo cũng đã nhìn ra thái độ của Tần Ninh đối với năm thế lực.  

 

Rất không thân thiện!  

 

Cho dù là từ lúc thế gia Linh Vũ đến Cửu U Đài hỏi thăm vị trí của Vị Ương Thánh Đế, hay là chuyện của con cháu Mặc Vân thị hôm qua cùng với câu hỏi của Thiên Chấn Thương hôm nay.  

 

Tần Ninh đều không thân thiện như vậy cả!  

 

Không khó để nhận ra địch ý của Tần Ninh đối với những người này.  

 

Mà trên thực tế, U Hồn Thiên cũng hiểu được một chút.  

 

Ở trong mắt Tần Ninh, lần này năm thế lực đến thánh cảnh Vị Ương là vì truyền thừa của lão tổ nhà mình và thánh bảo.  

 

Mà Tần Ninh lại đến vì Ma tộc.  

 

Điểm xuất phát đã không giống nhau rồi.  

 

Cho nên Tần Ninh cũng không có tình cảm gì với bọn họ.  

 

"Nếu đã như vậy thì bắt đầu chuẩn bị đi!"  

 

Tần Ninh trực tiếp mở miệng nói: "Các vị hãy đứng theo vị trí ta nói".  

 

Tần Ninh nhìn bốn phía, sắc mặt bình tĩnh.  

 

Một giây sau, từng thánh văn ngưng tụ ra ngoài cơ thể Tần Ninh.  

 

Lúc này thánh văn tạo thành thánh trận phóng ra từng luồng khí tức khác.  

 

Mà bốn phía dưới chân Tần Ninh giống như đang ở giữa không trung, ngưng tụ ra một trận bát quái.  

 

Trận bát quái kia ngưng tụ ra từng thánh văn, lúc này đang không ngừng mở rộng, trong nháy mắt đã lan tràn lên vách đá xung quanh.  

 

Phía trên dãy núi và dưới chân tám vị Thánh Vương đều xuất hiện một phù ấn.  

 

Càn khôn chấn tốn! Khảm ly cấn đoài!  

 

Từng vị trí bát quái ngưng tụ thành hình.  

 

Lấy Tần Ninh làm trung tâm, hình như có gió lạnh chậm rãi dâng lên.  

 

Dần dà, ánh mắt hắn trở lên lạnh lùng.  

 

Tám vị Thánh Vương lần lượt dùng lực.  

 

Ầm ầm ầm...  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.