Phong Thần Châu

Chương 5094



 

 Ánh mắt của Tần Ninh lại rất bình tĩnh, không có chút rung động nào, giống như khi đối mặt với vị tộc trưởng cảnh giới Thánh Hoàng bát văn của nhà họ Đường - Đường Mặc, hắn vẫn không đổi sắc mặt như cũ.  

 

Chỉ là Tần Ninh cũng không trả lời câu hỏi của Đường Mặc, mà nhìn về phía Thần Vũ, chậm rãi nói: "Cuộc đời ta căm ghét nhất loại người hai mặt như ngươi".  

 

"Thần Vũ, hôm nay chắc chắn ngươi sẽ phải chết, cho dù Thần Hiên tự mình đến, ngươi cũng phải chết, Thánh Đế cũng không cứu được ngươi!"  

 

Bị Tần Ninh uy hiếp như vậy, Thần Vũ chỉ cảm thấy cả người lạnh toát.  

 

"Ở trước mặt ta mà ngươi còn dám uy hiếp người khác, ngươi thật sự không sợ chết sao?", Đường Mặc âm trầm.  

 

Tần Ninh lại nhìn về phía Đường Mặc, thản nhiên: "Nếu ngươi còn như thế, hôm nay ngươi cũng phải chết!"  

 

Hắn vừa dứt lời, trong lòng tất cả mọi người lạnh toát.  

 

Tần Ninh này điên rồi sao?  

 

Tần Ninh đứng chắp tay nhìn về phía Đường Mặc gần trong gang tấc, chậm rãi nói: "Võ Môn thành lập, xây dựng ra võ thuật trong thiên hạ, Võ Môn thu đệ tử không hỏi xuất thân, chỉ hỏi thiên phú".  

 

"Cho dù Tiên Hàm không phải đệ đệ ta, là người mà nhà họ Giang dẫn tới, Thần Vũ mở miệng một tiếng tiện nô, vốn đã khiến ta thấy chán ghét rồi!"  

 

"Đường Nhất Minh xem thường Tiên Hàm, cũng được thôi, thế nhưng có chơi có chịu, tỷ thí thua, nhà họ Đường đã bao giờ có suy nghĩ muốn nhảy xuống nước tự tử chưa?"  

 

"Đường Dục không chịu thua là có thể lấy uy danh của nhà họ Đường ra uy hiếp Tiên Hàm?"  

 

"Nếu không phải Giang Du Khải xuất hiện, Tiên Hàm đã chết".  

 

Tần Ninh nói đến chỗ này liền nhìn về phía Đường Mặc, chậm rãi nói: "Nói đến đây, ngươi nên cảm ơn Giang Du Khải, nếu không phải ông ta đến sớm hơn ta một bước, không chỉ có mỗi Đường Dục chết, mà là nhà họ Đường các ngươi bị hủy diệt".  


 

Đường Mặc nhìn về phía Tần Ninh, ánh mắt lạnh lẽo.  

 

"Mạng sống và tôn nghiêm của con cháu nhà họ Đường các ngươi cần được giữ gìn, thế tính mạng và tôn nghiêm của người khác thì sao?"  

 

Đường Mặc nghe thấy lời này thì khẽ nói: "Tôn nghiêm phải cần thực lực duy trì, tính mạng cũng cần thực lực mới có thể bảo vệ!"  

 

"Nói hay lắm!"  

 

Tần Ninh hờ hững: "Vậy thực lực của ta mạnh hơn Đường Dục, ta muốn giết hắn ta, hắn ta chết là đáng đời".  

 

Hắn vừa nói xong, sắc mặt của Đường Mặc liền cứng đờ.  

 

Tần Ninh lấy câu của ông ta ra để đáp trả!  

 


 

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.