Phong Thần Châu

Chương 861: 861: “luyện Kiếm Chứ Sao!”





“! ”  
Kiếm Tiểu Minh cười khì khì nói: “Thanh Vân tông, huynh là đồ nhi của Tần đại ca, tương lai chắc chắn rất rực rỡ, hay là xin Tần đại ca cho huynh lấy thánh nữ Thiên Đạo đi”.

Nghe Kiếm Tiểu Minh nói vậy, Thẩm Văn Hiên cũng không còn gì để nói.

“Tên nhóc nhà ngươi bớt suy nghĩ liên thiên đi, tu luyện kiếm thuật cho tốt mới phải!”  
Thẩm Văn Hiên chậm rãi nói: “Thật ra, trước khi ngươi đến, sư tôn có một em trai, ngài ấy rất yêu thương người em này, giống như ngươi bây giờ vậy”.

“Em trai?”  
“Ừ!”  
Thẩm Văn Hiên mở miệng nói: “Lúc ấy, không ai dám ở trước mặt sư tôn nói linh tinh, chỉ có Tần Hâm Hâm đó! ”  
Lúc này, Thẩm Văn Hiên cũng rất thổn thức về chuyện cũ.


Tần Ninh lúc đó thật sự khiến hắn bị chấn động.

Chỉ vì em trai mình mà giết thẳng tới quốc đô của thượng quốc, đó là chuyện khiến người ta kinh ngạc cỡ nào chứ.

Ở Thanh Vân tông, Tần Ninh nói, Thanh Vân tông sẽ là tông môn bảo vệ đệ tử nhất, hắn ta biết, Tần Ninh không nói điêu, mà là nói được làm được.

Cũng là vì nhìn thấy Tần Ninh của lúc đó, hắn ta mới cam tâm tình nguyện bái Tần Ninh làm thầy, cho dù Tần Ninh còn nhỏ tuổi hơn hắn.

Kiếm Tiểu Minh nghe đến đây, cũng cảm thấy kỳ lạ: “Vậy tại sao Tần đại ca lại phải đối xử tốt với ta như thế?”  
“Có lẽ là vì ngươi làm sư tôn nhớ đến Hâm Hâm đấy!”  
“Vậy cũng chưa chắc!”, Kiếm Tiểu Minh trịnh trọng nói: “Ta cứ có cảm giác Tần đại ca thiếu nợ gì ta, nhưng thực ra chúng ta đâu có liên quan gì đến nhau”.


“Nhưng làm ta cảm nhận là Tần đại ca như có mối quan hệ rất thâm sâu với tổ tiên Kiếm Âm Sơn của nhà chúng ta”.

“Không thể nào! ”  
Kiếm Tiểu Minh cũng lẩm bẩm: “Giác quan thứ sáu của ta còn chuẩn hơn cả phụ nữ, chuẩn hơn cả phụ nữ mà! ”  
Nói rồi, Kiếm Tiểu Minh nhấc kiếm, đẩy cửa ra ngoài.

“Ngươi định làm gì đó?”  
“Luyện kiếm chứ sao!”  
Kiếm Tiểu Minh xoay người, nở nụ cười xán lạn, chân thành nói: “Nếu không nghiêm túc tu hành, sao có thể bắt kịp bước chân của Tần đại ca chứ? Sau này ta còn phải đứng đầu Cửu U nữa!”  
Kiếm Tiểu Minh đẩy cửa ra ngoài.

Thấy vẻ mặt nghiêm túc khó có được của Kiếm Tiểu Minh, Thẩm Văn Hiên mỉm cười, tiếp tục nghiên cứu đan thuật.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.