Phóng Thanh Ca Xướng

Chương 11



Tết đáo xuân tan, Hoa Ninh Tường quả nhiên bắt đầu chuẩn bị album cá nhân mới cho Lý Thanh Lãng. Là album, không phải EP*, khiến Lưu Trung An cảm thấy này có phải là chơi một vố quá lớn rồi không, nhưng bản thân y ngược lại cũng không lưu ý lắm.

( Viết tắt của Extended play (hay còn gọi là Đĩa mở rộng) là tên của loại đĩa nhựa hay CD có chứa nhiều bài nhạc hơn một đĩa đơn, nhưng lại quá ngắn để xem là một album, thường có độ dài từ 10-20 phút)

Kỳ thực hiện nay giới âm nhạc lưu hành không ít minh tinh mới khởi nghiệp, thế nhưng những người này đa số đều như phù dung chớm nở, thời điểm xán lạn nhất là khi ra mắt, rất nhanh lại bị mọi người lãng quên. Hoa Ninh Tường không hy vọng Lý Thanh Lãng trở thành một trong số đó. Cho nên việc phát hành album lần này anh vô cùng chú trọng, thậm chí đem tất cả mọi người trong phòng làm việc vật lộn suốt mấy ngày mấy đêm.

Bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù mà studio này vẫn chưa có công khai với bên ngoài, mà lúc này, Hoa Ninh Tường lại cảm thấy đây là thời điểm phù hợp nhất. Đem buổi họp báo tuyên bố thành lập studio giao cho Lưu Trung An đi an bài, anh vẫn đặt trọng tâm của mình vào album của Lý Thanh Lãng. Album của cậu lần này tổng cộng có mười bài hát, mỗi một ca khúc đều cho tất cả mọi người trong phòng làm việc tỉ mỉ cùng nhau nghiên cứu qua một lần. Mà khoảng thời gian này, ngoại trừ Lý Thanh Lãng, studio của bọn họ còn kí kết với hai nghệ sĩ khác, bất quá Hoa Ninh Tường không có hỏi đến, đều giao cho người khác xử lý qua.

Thật vất vả từ mới mười bài hát bên trong chọn ra được một nửa, Hoa Ninh Tường hài lòng gật gật đầu “Hảo, chính là năm bài này đi”

Hiện tại đã là trợ thủ của Lý Thanh Lãng, tiểu Chu nhắc nhở “Hoa ca, album cần phải có mười bài”

Hoa Ninh Tường không nhanh không chậm từ cặp văn kiện trước mặt lấy ra một tờ giấy, đưa cho Lý Thanh Lãng, cậu nghi hoặc nhìn anh một cái, rồi mới đưa ánh mắt thả trở về tờ giấy trong tay. Chỉ vài giây sau đã trợn to hai mắt, không thể tin thốt lên “Ninh Tường, chuyện này…”

Anh cười cười “Mấy bài hát này là tôi đã sớm chuẩn bị tốt cho em hát, em ngó qua một chút coi sao, này tổng cộng có mười lăm bài, em lựa chọn ra năm trong số đó đi”

Phải biết, đối với nhân vật bây giờ đã lên tới cấp bập Thiên Vương như Hoa Ninh Tường mà nói tuyệt đối là ‘một khúc khó cầu’, không phải vì anh không viết ra được, mà là cơ bản anh sẽ không vì bất cứ người nào sáng tác khúc ca. Lần này lại lấy ra nhiều đến thế cho Lý Thanh Lãng lựa chọn, đừng nói là cậu, ngay cả tiểu Chu đã đi theo Hoa Ninh Tường nhiều năm cũng là kinh ngạc há mồm cả nửa ngày không khép lại được.

Mấy người kia trong lòng đều thầm lắc đầu một cái, bọn họ đều biết Hoa Ninh Tường đối xử rất tốt với Lý Thanh Lãng, nhưng chưa từng ngờ đến là tốt đến nhường này.

“Ninh Tường, em không thể…như vậy không được” Lý Thanh Lãng viền mắt hơi có chút đỏ, nhưng cậu không có cách nào nói hoàn chỉnh một câu cự tuyệt. Làm fan của Hoa Ninh Tường, cậu đương nhiên biết anh sẽ không bao giờ vì người khác mà viết ca khúc, vậy cho nên, Lý Thanh Lãng nhận ra được những thứ trên tay mình lúc này đây là trân quý đến chừng nào.

Giá trị của chúng, không nằm ở tiền tài, mà là ở tâm ý bên trong.

Hoa Ninh Tường không thèm để ý chút nào vỗ nhẹ vào lưng cậu“Đứa ngốc, tôi cũng là vì chính mình thôi, nếu album của em bán chạy, kiếm tiền còn không phải là tôi sao?”

Lý Thanh Lãng lại nhớ ra một chuyện khác “Đúng rồi, anh không phải năm nay cũng phát hành album mới sao, đem tất cả ca khúc này đều cho em, vậy còn anh thì sao?”

Hoa Ninh Tường rất hài lòng biểu hiện của cậu, cảm giác được một người chân chân thật thật để trong lòng thật tốt, đặc biệt còn là người mà anh vẫn luôn để ý cùng quan tâm.

“Nơi này không phải có mười lăm bài à” Hoa Ninh Tường cười nói.

Lý Thanh Lãng minh bạch ý tứ của anh, anh để cho cậu chọn trước, còn sót lại chính là dành cho album của mình.

“Điều này sao có thể, anh trước tiên chọn mười bài hát, còn dư lại hãy để em…” Đừng nói là dư lại năm bài, dù cho chỉ còn có một, Lý Thanh Lãng đêm nay vẫn là hạnh phúc đến ngủ không yên.

“Cho em chọn liền chọn đi, sao lại khách khí với tôi như vậy, hay là Thanh Lãng nhìn không lọt mắt ca khúc tôi viết nên mới tìm cớ cự tuyệt?” Hoa Ninh Tường trên mặt biểu hiện thần tình bi thương, tiểu Chu một bên nhìn mà run rẩy.

“Không có, em…Được rồi, em chọn mà” Lý Thanh Lãng biết rõ anh là đang trêu đùa mình, nhưng cũng không nói ra được lời phản bác, chỉ có nhận mệnh mà nhìn nhìn.

Mỗi một ca khúc lướt qua cậu đều khẽ than nhẹ một tiếng, kỳ thực bài nào cũng yêu thích, lật mãi cho đến bài cuối cùng, Lý Thanh Lãng cũng không thể cân nhắc ra được mình nên chọn cái nào.

Sau đó, khi nhìn thấy ca khúc cuối cùng, cậu ngây ngẩn cả người.

“Đây là…”

“Em thích bài này sao?”

Lý Thanh Lãng không thể tin được “Đây là Trung Quốc phong ca mà em đã viết lời!”

Nhìn thấy biểu tình của cậu, Hoa Ninh Tường hài lòng nở nụ cười, biết chắc cậu sẽ yêu thích nó.

Lý Thanh Lãng nhìn kỹ bản nhạc, cùng ca từ nguyên bản của cậu không sai biệt lắm, bất quá vẫn nhìn ra được Hoa Ninh Tường đã sửa lại vài nơi, trở nên càng có tư vị hơn, cũng từ đơn ca đổi thành hai người hợp xướng.

Tiểu Chu vừa nhìn thấy bản nhạc trong tay Lý Thanh Lãng liền hiểu rõ, hóa ra người này gần đây bận rộn chỉnh sửa bài hát này, chính là muốn cùng Lý Thanh Lãng song ca đi?

Này ngược lại mở ra một con đường tươi sáng cho sự nghiệp của Lý Thanh Lãng. Dù sao bọn họ cũng là mở studio, đương nhiên không có ai muốn bị lỗ rồi.

“Em rất muốn hát bài này…” Lý Thanh Lãng vẫn là nói ra khỏi miệng, dù sao cũng là lần đầu tiên cậu vì anh mà sáng tác lời, vừa có ý nghĩa vừa là kỷ niệm “Nhưng mà hợp xướng…”

“Nếu như Thanh Lãng em không chê, liền cùng anh thể hiện nó đi”

“A?” Cậu lần này triệt để sửng sốt.

Cùng anh ca hát, chính là giấc mộng Lý Thanh Lãng đã nghĩ tới rất nhiều rất nhiều rất nhiều lần, cho dù là sau này khi đã quen biết Hoa Ninh Tường, cậu vẫn là luôn huyễn hoặc một ngày nào đó họ có thể đứng trên cùng sân khấu, cùng nhau biểu diễn một bài. Một ngày kia có lẽ là rất xa xôi, thế nhưng Lý Thanh Lãng chưa bao giờ thôi hy vọng…

Chưa từng nghĩ tới, giấc mộng này lại có thể thực hiện dễ dàng đến như vậy.

Đối tốt với Lý Thanh Lãng, Hoa Ninh Tường cũng là đồng thời không hề che dấu chút nào sự yêu thích với đứa bé này, cho dù hiện tại chính anh cũng không thể nhận định rốt cuộc là loại yêu thích nào, nhưng người đã có thể cùng anh đi ra ngoài mở phòng làm việc, thì đều là lão bằng hữu tương giao nhiều năm, cũng không sợ rằng sẽ có lưu ngôn phỉ ngữ (=tin đồn xấu thất thiệt) truyền đi”

Đợi đến khi Lý Thanh Lãng hoảng hoảng hốt hốt cuối cùng cũng tuyển ra được năm bài cậu thích nhất, một buổi trưa đều bị tiêu tốn hết. Hoa Ninh Tường đem ca khúc anh và cậu chọn ra được tách riêng ra sửa sang xong, nói với tất cả mọi người “Thời gian sau có thể sẽ càng căng thẳng hơn, bây giờ là tháng một, tôi quyết định đầu tháng ba sẽ đem album của mình phát hành ra trước, ca khúc hợp xướng của tôi và Thanh Lãng cũng sẽ xuất hiện ở bên trong”

Cùng Thiên vương Hoa Ninh Tường song ca là một tân binh, chuyện này nhiều hay ít cũng sẽ bị fan cùng truyền thông nhớ kĩ cái tên Lý Thanh Lãng. Không cần phải hỏi đều biết đây là dụng ý của Hoa Ninh Tường.

“Thanh Lãng album sẽ ra vào ngày mùng 1 tháng 5, khoảng thời gian này liền khổ cực cho mọi người, chờ sau khi đại công cáo thành, tôi mời mọi người đi du lịch Hạ Uy Di (= Hawaii)”

Vừa mới sầu mi khổ kiếm, toàn bộ người ở đây đều hưng phấn trở lại.

Hoa Ninh Tường cũng không dùng từ “Nếu như”, ở trong lòng anh, không có hai từ này.

Phương án đều đã lập ra tốt, ngày thứ hai liền ngựa không ngừng vó ra vào phòng thu âm, đối với anh mà nói, mười ngày hoàn thành mười bài hát là hoàn toàn không cần tốn sức lực, thời gian còn lại là dành cho hậu kỳ cùng tuyên truyền, dùng ba tháng để sản xuất album mới, thời gian vô cùng chặt chẽ.

Bài hát chủ đề của album đã xác định là bài hát song ca của Hoa Ninh Tường cùng Lý Thanh Lãng, “Flow War- Lưu Thương”. Bởi vì muốn đưa ca khúc lên đứng đầu mọi bảng xấp hạng, nhất định phải tiến hành quay MV, thế nhưng Hoa Ninh Tường vung một cái, bút trong tay liền ra quyết định cho diễn viên chuyên nghiệp đóng một MV cùng phim điện ảnh giống nhau như đúc, mà anh và cậu chỉ cất tiếng hát, cần không lộ diện ra ngoài. Chuyện này làm Lý Thanh Lãng thở phào một cái thật lớn, có trời mới biết cậu chỉ là một tân binh, mà đã năm ngày rồi vẫn không có thu hảo một ca khúc nào.



Tuy rằng album lần này của cậu người chế tác là Hoa Ninh Tường, nhưng mấy ngày gần đây anh đều bận rộn với album của bản thân, nên đem Lý Thanh Lãng giao cho một người mình tin tưởng trông giữ.

Người này gọi là Khúc Tân, là bạn học cấp ba của Hoa Ninh Tường, đã từng qua Mỹ tu nghiệp âm nhạc mấy năm, Hoa Ninh Tường lúc thành lập studio, người thứ nhất tìm tới chính là hắn.

Khúc Tân thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Lý Thanh Lãng thật sự nghĩ không ra tại sao Hoa Ninh Tường lại cưng người này như bảo bối. Nhưng sau đó mới hiểu được, bất luận hắn tức giận mắng người như thế nào, hay thậm chí là trào phúng nói móc, Lý Thanh Lãng đều sẽ xin lỗi mang theo áy náy nụ cười. Hắn đột nhiên minh bạch, đứa bé này khi cười, có đủ sức mạnh ấp áp đến kỳ diệu.

Cùng với thanh âm trong trẻo của cậu giống hệt nhau.

Ở thời đại tràn ngập thứ âm nhạc táo bạo theo công thức mỳ ăn liền như thế này, Khúc Tân cảm giác mình rất chờ mong Lý Thanh Lãng có thể làm cho người khác vứt bỏ bầu không khí bốc đồng kia lặng lẽ nghe thanh âm của cậu, thứ mang lại cảm giác hoàn toàn bất đồng.

Cho nên, yêu cầu của Khúc Tân đối với Lý Thanh Lãng cũng đặc biệt cao, hắn hi vọng cậu có thể thỏa mãn cái lỗ tai luôn luôn hà khắc soi mói của mình, mãi đến tận khi Lý Thanh Lãng hoàn thành thu âm ca khúc đầu tiên, hắn mới hài lòng nở nụ cười.

Chỉ cần cho hắn đủ thời gian, Khúc Tân đảm bảo có thể làm cho album này hoàn mỹ không một tì vết.

Ai ngờ đến ngày thứ hai, Hoa Ninh Tường lại chạy đến đây phá hoại.

Việc thu âm album của anh đã gần như kết thúc, cho nên hôm nay là cố tình tìm đến Lý Thanh Lãng xử lý bài song ca kia, vốn là ca khúc đầu tiên cho lần trở lại này, nhưng Hoa Ninh Tường lại sợ rằng cậu quá căng thẳng trái lại sẽ ảnh hưởng đến phong độ phát huy, đành phải đem người giao cho Khúc Tân dạy dỗ vài ngày. Tuy là rất tin tưởng bạn cũ, nhưng anh vẫn là có chút lo lắng Lý Thanh Lãng sẽ chịu oan ức.

Vừa nhìn thấy trạng thái tinh thần của cậu không tệ, Hoa Ninh Tường một bên nhìn Khúc Tân cười cười, sau đó liền đi vào phòng thu âm bên trong.

Bên ngoài cửa thủy tinh, Khúc Tân có chút bất đắc dĩ, nhận thức Hoa Ninh Tường đã nhiều năm như vậy, hắn chưa từng thấy Hoa Ninh Tường trân trọng nâng niu ai đến nhường này, cho dù là bạn gái trước kia, cũng không hưởng thụ được loại chăm sóc này anh.

Nếu như trái tim cậu ta, thật sự bị một tiểu nam sinh bắt được…Khúc Tân trong lòng xấu xa nở nụ cười, hắn rất chờ mong một ngày kia nhìn thấy Hoa Ninh Tường không hề có sức chống cự mặc cho mình cười nhạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.