Phong Vân Ngạo Thiên

Chương 3: Huyền thoại - Kết thúc và bắt đầu (3)



Nhưng tất nhiên một ông trùm thì chẳng bao giờ là người đơn giản cả cho nên David Award đã nhanh chóng lấy chính cô gái nằm trên giường đó chắn lấy lưỡi hợp kim sắc bén đang phóng đến rồi lật người tránh thoát. Hắn dù đang trong tình trạng hoan ái nhưng vẫn luôn luôn giữ cho mình tỉnh táo, quả là con người à không là động vật máu lạnh. Còn cô gái đó, trên lưng máu tươi bắn tung tóe, màu máu diễm lệ, lẳng lơ nhưng cũng đầy thê lương bởi cái chết của cô ta lại đến từ người mà một giây trước còn cùng mình ân ân ái ái. Thật bi ai làm sao! Độc Tiên Nhi bình thản nhìn cảnh tượng giống như vô cùng quen thuộc với việc này vì chính cô cũng đang sống trong một nơi như vậy, máu lạnh như vậy, dơ bẩn đến tận cùng, hắc ám đến tận cùng. Khi David Award vừa lật người xong liền xoay người vung chân tập kích nàng, nhưng đối với Tiên Nhi đánh với hắn cũng chỉ như một trò chơi. Thế nên vì sự chủ quan này mà đã dẫn đến một kết cục không thể cứu vãn cũng là để cho huyền thoại ở một nơi khác chuẩn bị bắt đầu.

Tiên Nhi nhanh chóng lấy tay phòng thủ bẻ ngược cùi chỏ đánh vào bụng David Award làm hắn ngã xuống rồi phóng ngay dây hợp kim cắt đứt động mạch cổ. Xong việc nàng xoay người rời đi nhưng lại không biết được rằng khi tên Award chết cũng là lúc biệt thự kích hoạt chế độ tự hủy bởi cái tên gian xảo đó đã cấy con chíp cảm ứng vào cơ thể hắn. Chỉ cần hắn có chuyện con chíp điện tử sẽ tự kích hoạt phần mềm tự hủy của biệt thự. Vừa bước đi được vài bước Tiên Nhi bắt đầu cảm thấy dư chấn xung quanh biệt thự ngày càng mạnh và 1..2..3..bùm..bùm..bùm...Toàn bộ cả khu trụ sở tan thành mây khói tựa như nó chưa từng tồn tại. Trước khi nhắm mắt Tiên Nhi mới cảm nhận được sự chủ quan chủa mình tai hại đến mức nào nhưng nàng cũng không cảm thấy quá đau khổ bởi vì đối với nàng đây cũng là một sự giải thoát. Thoát khỏi thân phận huyền thoại, thoát khỏi thế giới máu tanh gặp lại những người mà nàng yêu quý đã bỏ lại nàng trên trần thế đơn độc.Những khoảnh khắc trong quá khứ như thước phim chạy qua đầu nàng.

''OAw, ba ơi lại đây với con, Tiên Nhi có quà cho ba nè, ba ba nhắm mắt a. Rồi mở ra nào''

''Tiểu thiên thần của ba đáng yêu quá đi ah! Bé cưng của baba và mama thật giỏi quá đi nào biểu diễn võ thuật mới học được cho ông ngoại xem kìa''

''Pằng..pằng...Độc Hàn Phong mày phải chết, chỉ cần mày chết sẽ chẳng có ai tranh giành gia sản với tao. Độc Hàn Hạo tao phải có tất cả, tại sao lúc nào cũng là mày tốt hơn tao. Chết đi.''

'' Tiên Nhi chạy đi con, chạy đi.''

'' Không baba, mama....AAAA...Không...Đừng bỏ con, hai người đừng bỏ con, Tiên Nhi sẽ ngoan, sẽ nghe lời hơn mà baba, mama.AAAAAAAAAAA...''

''Baba, mama đợi con. Con sẽ trả thù cho hai người.''

'' Độc Tiên Tử, cô đã xong khóa đào tạo sát thủ dành được bằng bậc thầy sát thủ.''

''Cô..cô..Đừng đến đây, tránh ra, pằng,..Xin cô đừng mà đừng giết tôi.''

''Độc Hàn Hạo, ông cũng có ngày hôm nay. Nếu ngày xưa..nếu...ông không giết hại bama tôi thì ông cũng sẽ không như bây giờ. Độc Tiên Nhi tôi hôm nay sẽ tiễn ông xuống dưới thỉnh tôi với bama tôi.''

'' Giết David Award-trùm ma túy Trung Đông?''

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.