Phù Diêu

Chương 684: Lộ răng nanh (2)



- Chuyện này chị có thể nói ra trên hội nghị thường vụ. Còn có chị chọn thời gian chúng ta lặng lẽ đến thôn nội đô xem một chút.

Vương Quốc Hoa nói, Cao Khiết càng cười tươi hơn.

- Trưởng ban thư ký đưa ra một vài đề nghị với tôi. Ý của tôi là người phụ trách chính bên đất đai, quản lý đô thị cũng cần điều chỉnh.

- Chỉ cần là điều chỉnh có lợi trong công việc thì chị cứ đề cử, tôi ủng hộ.

Hứa hẹn của Vương Quốc Hoa có thể nói là đáng giá ngàn vàng. Từ nguyên tắc mà nói lãnh đạo phụ trách quản lý có quyền lên tiếng về vấn đề nhân sự ở cơ quan trực thuộc nhưng quyết định vẫn là trong tay đảng ủy. Nói cách khác Vương Quốc Hoa nếu không chịu mở miệng thì vấn đề nhân sự sẽ không được thông qua.

Cao Khiết biết Vương Quốc Hoa là bí thư thị ủy có thể buông tay như vậy là quá đủ rồi, vấn đề nhân sự ai muốn bỏ qua cơ chứ, ai không muốn ôm hết về mình.

- Bí thư, còn có việc này, hạng mục bất động sản đường Tinh Huy …

Cao Khiết chưa dứt câu Vương Quốc Hoa đã xua tay chặn lại.

- Cái này tôi mặc kệ, làm theo trình tự bình thường đi.

Cao Khiết vẫn có chút lo lắng. Từ Diệu Quốc có phải nhận lợi ích gì từ người ta hay không? Điểm này cũng cần tìm hiểu. Thái độ của Vương Quốc Hoa chính là đây là chuyện trong phạm vi chức quyền của Cao Khiết, Vương Quốc Hoa không hỏi tới, không quan tâm, chỉ cần không loạn là đủ.

Hạng mục bên đường Tinh Huy thật ra không có sai sót gì, nhưng người ở cơ quan nhà nước giỏi nhất là bới lông tìm vết. Cao Khiết không thể nhịn được một vài tên cục trưởng, phó cục trưởng bên dưới nên mới có động tác.

- Được, tôi nhớ kỹ. Chuyện thị sát thôn nội đô còn phải chờ ngài quyết định. Lúc nào ngài rảnh tôi sẽ cùng đi.

Cao Khiết cười nói, trong lòng cũng cảm kích lực độ mà Vương Quốc Hoa ủng hộ. Việc lén đi thị sát là việc không hay ho gì, ít nhất bên dưới thấy thế. Trên thực tế ít lãnh đạo cấp trên làm như vậy, làm vậy sẽ bị người hận, đây là thủ đoạn không thông thường, thường người ta chỉ làm như vậy trước khi có động tác lớn.

Cao Khiết ý thức được Vương Quốc Hoa lần này muốn lý do để ra tay. Vừa lúc Cao Khiết cũng muốn điều chỉnh hai ngành là đất đai và quản lý đô thị, coi như là trùng hợp nhau.

- Cái này chị trao đổi với trưởng ban thư ký đi.

Cao Khiết hài lòng rời đi, lúc ra còn cười cười với Từ Diệu Quốc, lại nhìn Dư Mậu Hoa đứng sau Từ Diệu Quốc.

Từ Diệu Quốc không ngờ có thể vào mà không cần thông báo, điểm này làm Cao Khiết có chút giật mình. Xem ra sau mình phải tăng cường đầu tư thêm nữa mới được.

Dư Mậu Hoa vào cửa mà có chút khẩn trương. Y mãi không thể tiến vào vòng tròn của Vương Quốc Hoa thật ra là do chính y. Nói cách khác là do Dư Mậu Hoa không đủ kiên quyết. Y nghĩ ông bố vợ mình có sức ảnh hưởng ở Thiết Châu nên đó là lợi thế. Ai ngờ sau lần trước Vương Quốc Hoa tới thị sát liền không thèm nhìn đến Cục công an lần nào nữa. Mấy lần Dư Mậu Hoa mời Thang Tân Hoa đi dùng cơm cũng bị từ chối, từ chối này là một tín hiệu cảnh cáo Dư Mậu Hoa.

Dư Mậu Hoa cảm thấy mình khá oan, sau khi nhận chức y tập trung chính vào việc chỉnh hợp nội bộ. Chức cục trưởng Cục công an này không dễ làm, bên trên còn có Trịnh Minh, đám cấp dưới cũng không yên phận. Có thể nói tới bây giờ Dư Mậu Hoa vẫn chưa nắm giữ được cục diện trong cục.

Cái này làm Dư Mậu Hoa có chút đau đầu. Y suy nghĩ mãi mới đưa ra kết luận nguyên nhân chủ yếu là do mình không có chỗ dựa đủ cứng. Vương Quốc Hoa đã cho cơ hội chỉ là Dư Mậu Hoa không có bắt được. Bây giờ còn muốn dựa vào thì xem ra đã hơi chậm.

Đối với Dư Mậu Hoa, Vương Quốc Hoa mới đầu cũng khá để ý, hắn ban đầu cũng không chấp Dư Mậu Hoa. Hắn vốn nghĩ Dư Mậu Hoa sẽ lĩnh ngộ được gì đó, có thể chủ động đi lên ai ngờ Vương Quốc Hoa đợi lâu như vậy không thấy đối phương có động tác. Đối với cái này Vương Quốc Hoa ngoài mặt không nói nhưng trong lòng cũng có chút bất mãn.

Từ chuyện này Vương Quốc Hoa cảm thấy Dư Mậu Hoa là người thiếu tính quyết đoán, tính cách là thứ có thể quyết định vận mệnh. Vương Quốc Hoa thậm chí còn có ý điều chỉnh Dư Mậu Hoa, đổi người khác làm cục trưởng Cục công an. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ, Vương Quốc Hoa cũng không có hành động như vậy. Một cục trưởng không có tính quyết đoán mà có thể khăng khăng đi theo mình, Vương Quốc Hoa thích nhìn thấy kẻ như thế.

Vương Quốc Hoa đang duyệt văn bản, Dư Mậu Hoa có chút khẩn trương nhìn Từ Diệu Quốc. Từ Diệu Quốc cười cười mang tính an ủi rồi đi lên nhỏ giọng nói.

- Bí thư, Dư Mậu Hoa tới.

Vương Quốc Hoa ngẩng đầu nhìn thoáng qua, Dư Mậu Hoa vội vàng đi lên.

- Bí thư.

Vương Quốc Hoa không nói tiếp tục đọc văn bản. Từ Diệu Quốc nháy mắt ra hiệu rồi lui ra. Dư Mậu Hoa lo lắng đứng yên tại chỗ đợi.

Dư Mậu Hoa không dám động, không dám điều chỉnh tư thế bởi vì Bí thư Vương vẫn đang bận rộn. Lúc đến Từ Diệu Quốc đã dặn lúc gặp Vương Quốc Hoa nhất định phải chuẩn bị tâm lý.

Đồng hồ trên tường không ngừng chuyển động, cả văn phòng như có mỗi tiếng đồng hồ. Vương Quốc Hoa vẫn chăm chú duyệt văn bản, Dư Mậu Hoa lén nhìn thời gian, đã hơn 15 phút. Xem ra hôm nay mình phải đứng rồi, đây cũng là do mình tự làm tự chịu mà thôi.

- Cái này anh xem đi.

Vương Quốc Hoa đột nhiên đưa một trang giấy tới. Dư Mậu Hoa không kịp chuẩn bị định đưa tay đỡ lấy nhưng không kịp. Hắn đành phải cúi người nhặt lên, nhìn qua đây là hành vi mất mặt nhưng Dư Mậu Hoa lại đang thở phào nhẹ nhõm, Bí thư Vương đây là tha cho mình.

Cầm tờ giấy lên, Dư Mậu Hoa nhìn thấy là một tài liệu tố cáo, nửa tháng trước trong một ngõ nhỏ không tên ở khu vực thôn nội đô xảy ra vụ cướp, một cô gái trẻ nửa đêm về nhà bị ba tên cướp mười mấy tệ rồi hiếp.

Sau đó cô gái báo án, Cục công an có động tác rất nhanh, ba ngày là bắt được người. Nhưng ba ngày sau Cục công an lại thả lý do cô gái kia không phải bị hiếp mà là tự nguyên. cô gái kia làm ở một quán hát trước đó đã có thỏa thuận miệng với ba tên kia sau đó bọn họ không trả tiền, cô gái không chịu nên kiện.

Kết quả này bên phía cô gái đương nhiên không phục vì thế viết đơn kiện. Về phần sao nó rơi vào tay Vương Quốc Hoa, Dư Mậu Hoa không biết. Bên cục tiếp dân hình như do trưởng ban thư ký thị ủy phụ trách, tài liệu này Từ Diệu Quốc sẽ xem trước sau đó chuyển sang cho Thang Tân Hoa.

Tài liệu quả nhiên có chữ ký của Từ Diệu Quốc nhưng không có ý kiến gì.

- Vụ án này tôi biết, cô gái kia đã kiện lên văn phòng của tôi. Tôi hỏi thì phó cục trưởng quản lý hình sự Uông Ái Hoa tỏ vẻ có chứng cứ rõ ràng, đây chỉ là vụ án mua bán dâm nên phạt tiền theo quy định.

Dư Mậu Hoa cẩn thận trả lời đồng thời cũng chú ý phản ứng của Vương Quốc Hoa.

- Phó cục trưởng Tiếu Hải Ba mới đến của cục thế nào?

Vương Quốc Hoa đột nhiên hỏi như vậy làm Dư Mậu Hoa giật mình. Tên Tiếu Hải Ba này từ Sở công an xuống, trước đây mình không biết hắn. Cẩn thận hỏi thăm mới biết trước là người Cục công an thành phố Thần Châu. Bí thư Vương sao hỏi đến hắn? Một suy nghĩ chợt lóe lên làm Dư Mậu Hoa thiếu chút nữa đưa tay tát mình, mình ngu quá.

- Đồng chí Tiếu Hải Ba sau khi nhận chức vẫn chưa xác thực công việc phụ trách, mãi đến hôm nay mới kiêm nhiệm chức phân cục trưởng phân cục Hồ Tây.

Dư Mậu Hoa nói khá chậm, cũng khá do dự. Tiếu Hải Ba quả thật là bị đẩy ra rìa, điểm này Dư Mậu Hoa biết rõ.

Vương Quốc Hoa có chút thất vọng vì Dư Mậu Hoa. Tiếu Hải Ba tuy là phó cục trưởng xếp cuối nhưng cũng là thành viên Đảng ủy. Anh không biết khống chế toàn cục còn không biết đoàn kết đồng minh cùng từ tỉnh xuống là sao?

- Tiếu Hải Ba lúc ở Cục công an thành phố Thần Châu đã phụ trách mảng cảnh sát hình sự một thời gian, đồng chí này có năng lực rất mạnh.

Vương Quốc Hoa vừa nói vừa đưa tay về phía Dư Mậu Hoa, Dư Mậu Hoa vội vàng đưa tờ giấy tới.

Vương Quốc Hoa ký tên lên đó.

- Vụ án nếu là thật thì tính chất rất ác liệt. Đề nghị Cục công an thị xã tổ chức nhân viên có năng lực một lần nữa điều tra lại, đưa ra kết luận hợp lý hợp pháp nếu không sẽ tạo thành ảnh hưởng xã hội không thể cứu vãn.

Phê xong Vương Quốc Hoa đẩy tài liệu tới.

- Anh xem rồi làm, nếu thấy mình không được có thể đề nghị với thị ủy để điều chỉnh. Như vậy đi.

Cầm tờ giấy, Dư Mậu Hoa mơ mơ hồ hồ rời đi, ra ngoài mà cả người lạnh toát. Vương Quốc Hoa nói chính là nghi ngờ năng lực của Dư Mậu Hoa.

Dư Mậu Hoa không về mà đến văn phòng Từ Diệu Quốc. Vừa vào hắn đã nói.

- Trưởng ban thư ký, ngài nhất định phải giúp tôi.

Từ Diệu Quốc hỏi rõ nội dung rồi dở khóc dở cười nói.

- Cái này không ai giúp được cậu, chỉ có thể tự cứu.

Vừa nói Từ Diệu Quốc còn khẽ khẽ gõ lên tờ đơn kiện.

Dư Mậu Hoa như hiểu như không, y cầm tài liệu ra khỏi thị ủy rồi đến tìm ông bó vợ. kết quả bố vợ hỏi vài câu rồi bất đắc dĩ nói.

- Mậu Hoa, bố vẫn kỳ vọng cao vào con nhưng sao ngay cả cái này con cũng không rõ vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.