Phu Nhân Em Thật Hư Hỏng

Chương 63



Chương 63: Đi tắm Cửa thang máy từ từ đóng lại, nhưng vẫn còn cách đó khoảng 30cm, túi xách của người phụ nữ chắn lối vào.

Cửa thang máy cảm nhận được, và cánh cửa lại mở ra.

Người phụ nữ đi vào, ánh mắt rơi vào trên người Tống Lâm, cười không nói lời nào.

Mộ Cẩm Vân chỉ cảm thấy sự lạnh nhạt trên người người đàn ông bên cạnh ngày càng mạnh, bầu không khí trong thang máy rất lạ, nhưng cô không thể phân biệt được là lạ ở đâu.

Cô đơn giản cúi đầu, ngẫm lại vừa rồi mình đã làm sai chuyện gì và tại sao chủ tịch Tống lại tức giận.

Nhưng suy nghĩ một hồi cũng không biết mình đã làm gì sai, nên chán nản nhìn lên xem còn bao lâu nữa mới đến nơi.

Ngay khi nhìn lên, Mộ Cẩm Vân đã mỉm cười khi thấy người phụ nữ đang nhìn chằm chằm Tống Lâm.

Lúc này, Mộ Cẩm Vân đột nhiên hiểu tại sao Tống Lâm lại tức giận.

Người phụ nữ này rõ ràng là đang cố ý chọc tức Tống Lâm, đôi bông tai vừa rồi rõ ràng là do cô ta cố ý ném ra ngoài, cũng không có rơi ra.

Nhận ra điều này, Mộ Cẩm Vân nhìn Tống Lâm một lần nữa, cô không thể không muốn cười.

Không ngờ, Tống Lâm che trời ở thành phố A lại có ngày ở thành phố S bị người ta trêu tức như vậy.

Có lẽ là nhận ra ánh mắt của cô, Tống Lâm đột nhiên quay đầu lại liếc nhìn cô.

Cô còn chưa kịp thu hồi ánh mắt, đã bất ngờ nhìn vào đôi mắt đen láy của anh, đôi mắt đen láy vô hồn, còn có chút lạnh lẽo thấu xương.

Mộ Cẩm Vân sững người một lúc, mím môi quay đi chỗ khác.

May mắn thay, lúc này, cửa thang máy mở ra.

Tống Lâm nhấc chân bước ra, cô cũng níu túi bước ra theo.

Mà lúc này, người phụ nữ trong thang máy cũng đi theo bọn họ ra ngoài.

Tiếng giày cao gót vang lên sau đó, Mộ Cẩm Vân quay lại nhìn người phụ nư.

Người phụ nữ chớp mắt với cô, đưa tay lên vuốt mái tóc đỏ tía đằng sau, mỉm cười một cách gượng gạo.

Mộ Cẩm Vân cảm thấy người phụ nữ này thật sự rất gan dạ, một người đàn ông lạnh lùng như Tống Lâm mà cô còn dám trêu chọc.

Chẳng mấy chốc, họ bước đến cửa phòng.

Cô không muốn xen vào chuyện của Tống Lâm, vừa mới lấy thẻ phòng ra muốn quet vào phòng, Tống Lâm ở bên cạnh đưa tay kéo cô qua: “Lại đây.’ Anh vừa nói xong thì cô đã bị anh kéo vào lòng.

Người phụ nữ cũng đi phía sau họ: “Anh chàng đẹp trai, anh có muốn cùng nhau ngủ một giấc thật ngon không?” Người phụ nữ rất can đảm, đưa tay lên chạm nhẹ vào vai Tống Lâm.

Mộ Cẩm Vân cảm thấy được toàn bộ khí tức của Tống Lâm đều thay đổi, nhưng trên mặt vẫn không có gì lạnh nhạt, quay đầu liếc nhìn nữ nhân không chút nghĩ ngợi, “Tôi không có hứng thú.” “Anh còn chưa thử—” Người phụ nữ giơ tay chạm vào tay của Tống Lâm, trái tim của Mộ Cẩm Vân bắt đầu đập thật mạnh.

Nhưng cô chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra thì cửa phòng bật mở, cô đã bị Tống Lâm lôi vào.

“bùm…

Cánh cửa đóng lại, bàn tay nắm cổ tay cô đã rời đi.

Cô nhìn chằm chằm Tống Lâm giơ tay cởi bỏ cà vạt trên ngực, trong tiềm thức muốn trốn tránh.

“đến” Nhưng trước khi cô kịp di chuyển, ánh mắt của anh đã lướt qua.

Tống Lâm cởi cà vạt xong, ném lên sô pha bên cạnh, đôi mắt đen láy nhìn thẳng cô: “Đi tắm” Nói xong, anh nhìn cô hai giây, sau đó xoay người bước tới sô pha ngồi xuống.

Những ngón tay mảnh khảnh của anh đang bấm vào cúc áo và từ từ cởi chúng ra, , đôi mắt nhắm lại, toàn thân đều như muốn nói “cấm lại gần”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.