Phu Nhân, Hôm Nay Chị Đã Thích Em Chưa?

Chương 140: Nhu hôn



Trong phòng tràn ngập mùi hương hoa hồng, hồ nước trong trẻo thấy đáy, hơi nước mờ mịt phiêu phiêu trên cánh hoa hồng đỏ tươi, tình cảnh này nhìn có chút quen mắt.

Tần Phụ Tuyết bị trợ lý Tô kéo vào trong phòng, nhanh chóng quét mắt nhìn trang trí trong phòng, trợ lý Tô vẫn không buông tay, nắm chặt cổ tay Tần Phụ Tuyết, tâm như đang khua chiêng gõ trống.

"Phụ Tuyết..." trợ lý Tô có chút túng, muốn nói rồi lại thôi mà nhìn Tần Phụ Tuyết.

Tần Phụ Tuyết có sức quan sát khá tốt, cô chỉ vào một cái phòng nhỏ nói, "Bên kia hẳn là phòng thay đồ, đi thay đồ đi."

Vậy là đồng ý cũng nhau ngâm nước nóng.

Phòng thay đồ cũng chỉ một cái, hai người đã cùng ngủ trên một chiếc giường, nhưng chưa bao giờ thẳng thắn với nhau, trợ lý Tô khẩn trương lại mong chờ, Tần Phụ Tuyết cầm lấy một bộ đồ sạch sẽ, áo tắm dài, điềm nhiên "Tôi đi vào nhà vệ sinh đổi."

Nói rồi đi ra khỏi phòng thay đồ.

Trợ lý Tô: "...." Đã tới bước này rồi mà còn muốn tách ra sao?

Trong nhà vệ sinh có đầy đủ mọi thứ, Tần Phụ Tuyết buông cái áo tắm ra, cố gắng trấn định lại trạng thái, tiếng tim đập thình thích có thể nghe được.

Cô dùng nước lạnh rửa mặt, bình tĩnh trong chốc lát.

Trên cổ tay còn lưu lại dấu vết, là do trợ lý Tô nắm lấy cổ tay cô kéo vào cho nên để lại dấu, Tần Phụ Tuyết xoa xoa dấu vết đó, trong lòng sinh ra một loại rung động.

Cô ngẩng đầu nhìn mình trong gương, nhìn thấy bản thân mình trong gương lúc nghĩ đến trợ lý Tô, đôi mắt cười sáng lên xuất phát từ nội tâm, cô không thể phủ nhận được, cô đã động tâm với trợ lý Tô.

Chỉ là...có chút khó khăn.

Đêm đó, trợ lý Tô uống say nói lời đó, đã để lại bóng ma tâm lý cho cô.

Trên bồn rửa mặt có nước bị bắn lên đó, Tần Phụ Tuyết cởϊ qυầи áo, trực tiếp đặt lên đó, thay áo tắm dài dùng để ngâm trong hồ bơi.

Trong hồ nước nóng không có người, Tần Phụ Tuyết nhìn vào phòng thay quần áo, động tác của cô đã chậm rồi, trợ lý Tô sao còn lâu hơn cô nữa?

Cô do dự một lát rồi ngâm mình xuống hồ trước.

Cánh hoa hồng đỏ tươi theo gợn sóng tách ra, nước cũng không quá sâu, ngồi xuống chỉ tới ngực của cô.

Ở trên thành hồ bơi có mấy viên đá có tác dụng mát xa, mới vừa dựa lên có chút không quen, nhưng một lát đã thích ứng được.

Tần Phụ Tuyết dựa vào thành hồ bơi, hai mắt nhắm lại, nghỉ ngơi, nhìn thì rất bình tĩnh nhưng mà trái tim thì không hề như vậy, dựng lỗ tai lên để nghe động tĩnh từ phòng thay đồ.

Ngâm nước nóng đối với cơ thể được thả lỏng, kíƈɦ ŧɦíƈɦ hưng phấn, nước nóng ở trong hồ làm cho mỗi cái lỗ chân lông đều thoải mái mà mở ra, mới ngâm được hai phút, Tần Phụ Tuyết cảm thấy cả người nóng lên,

Trợ lý Tô ra tới.

Nhìn thấy Tần Phụ Tuyết đang an tĩnh mà ngâm trong hồ nước nóng, ánh mắt trợ lý Tô có chút giật giật, thật vất vả mời bình phục được trái tim, cô từng bước từng bước đi đến hồ nước nóng, ở trên bờ hồ mà dừng chân.

Sao lại không có động tĩnh nữa.

Không nghe thấy tiếng trợ lý Tô xuống nước, Tần Phụ Tuyết mở mắt, bốn ánh mắt nhìn nhau, trợ lý Tô cong môi cười, thân mật mà gọi cô "Phụ Tuyết."

Một tiếng gọi Phụ Tuyết này nhưng đánh vào tâm của người phiêu dạt đến nơi nào.

Người đang đắm chìm trong hồ nước nóng tức khắc không biết nên làm gì, lúc này cô nên đón trợ lý Tô xuống hồ để ngâm nước nóng hay nên nói những lời khác?

Lúc cô đang rối rắm thì trợ lý Tô đã đặt chân vào hồ nước, men theo bậc thang của hồ mà đi xuống.

Nước ấm ấm không qua chân, trợ lý Tô đi đến trước mặt Tần Phụ Tuyết, cúi người múc nước, ánh mắt mỉm cười nhìn Tần Phụ Tuyết, đem nước ở dưới xối lên trên đầu vai cô.

Tình cảnh này ngày càng quen thuộc.

Tần Phụ Tuyết nhích qua một bên, đem chỗ vừa rồi đang ngồi nhường cho trợ lý Tô, trợ lý Tô xoay người chậm rãi ngồi xuống, ánh mắt trước sau vẫn nhìn Tần Phụ Tuyết.

Ngồi xuống, tay trợ lý Tô chậm rãi tìm đến Tần Phụ Tuyết, tìm được tay rồi thì nhẹ nhàng nắm lấy.

Tần Phụ Tuyết cúi đầu nhìn tay hai người, cũng không có dứt ra, hành động này cô có chút hiểu nhưng lại không hiểu, ngẩng đầu, trợ lý Tô đang hít sâu một hơi, ánh mắt vẫn nhìn cô mang theo sự mong đợi, thành khẩn nói, "Chúng ta ở bên nhau đi."

Mọi thấp thỏm vào giờ phút này lại bình tĩnh, Tần Phụ Tuyết nắm chặt tay trợ lý Tô, mặc kệ là trái tim hay là lý trí, đều cổ vũ cô đáp ứng, Tần Phụ Tuyết nở nụ cười, "Được."

Tâm loại loạn.

Sau khi nghe được đáp án mình muốn, trợ lý Tô ôm lấy mặt Tần Phụ Tuyết, nghiêng đầu ôn nhu mà hôn Tần Phụ Tuyết.

Tần Phụ Tuyết nhắm mắt lại, cô đã rõ vì sao lại cảm thấy tình cảnh này quen thuộc, đây chính là hình ảnh trong bộ phim "Ly Nguyệt" mà cô cùng với trợ lý Tô đi xem, tiểu sư muội Trần Lam Nguyệt cũng ở suối nước nóng mà câu dẫn đại sư tỷ Huyền Ly

Tần Phụ Tuyết xoay người, một tay nắm lấy tay Tô Hoài Sương, một tay nắm lấy vịn tay hồ bơi. "Hoài Sương." Gọi rất thân mật, đáp lại nụ hôn kia.

Lòng tràn đầy ngọt ngào.

....

Đều là thê thê với nhau, Lục Uyển Đình và Kỳ Thanh thay đồ chung với nhau, ánh mắt Lục Uyển Đình sáng quắc mà nhìn Kỳ Thanh, thong thả thay quần áo, Kỳ Thanh ngượng ngùng, lúc Lục Uyển Đình cởϊ qυầи áo, cô hỗ trợ xếp quần áo đặt ở trên ghế dài.

Lục Uyển Đình thay áo tắm dài, nâng tay trái lên, "Tạm thời phải tháo nhẫn xuống."

Ngón tay mảnh khảnh lay động tâm Kỳ Thanh, cô cười nâng tay Lục Uyển Đình "Để em." Cô giúp Lục Uyển Đình tháo chiếc nhẫn phỉ thuý xuống.

Lục Uyển Đình cười ôn nhu, không cầm lòng được mà cúi đầu hôn lên ngón tay kia

Một nụ hôn làm người ta ngứa.

Tháo nhẫn xuống đặt nhẫn trên quần áo của Lục Uyển Đình, Kỳ Thanh mới vừa lòng, đứng dậy chuẩn bị cởi đồ, thì đã lọt vào trong lồng ngực mềm mại ấm áp.

Lục Uyển Đình từ phía sau ôm lấy cô, lực cánh tay gãi đúng chỗ ngứa, ôm chặt Kỳ Thanh nhưng không hề làm đau cô.

"Chị giúp em thay quần áo." Ngoài miệng thì nói thay quần áo, nhưng mà tay thì lại ôm Kỳ Thanh bất động.

"Để tự em làm." Kỳ Thanh nhịn không được cười, đẩy đẩy người đang gác trên vai cô, "Chị đi ngâm nước nóng trước đi."

Mắt Lục Uyển Đình nhìn cái túi trên ghế, trong cái túi đó là bộ bikini gợi cảm của Kỳ Thanh, khó khăn lắm mới tìm được một nơi riêng tư, Lục Uyển Đình câu môi cười, ngoan ngoãn buông lỏng tay ra, không có quấn lấy Kỳ Thanh, "Được, chị đi ra hồ nước trước chờ em."

Cô rời đi khỏi phòng thay đồ, vào hồ nước nóng, một bên hưởng thụ dòng nước ấm áp, một bên ôm lòng mong ngóng Kỳ Thanh ra tới.

Trong phòng thay đồ, Kỳ Thanh nhìn bộ bikini mà do dự, so với không mặc, cái này làm cho du͙ƈ vọиɠ con người ta càng kíƈɦ ŧɦíƈɦ hơn.

Cái áo ngực sọc trắng hồng, dây áo cột lên sau cổ, rất khiêu khích người ta muốn tháo sợi dây đó xuống, lúc cô mua cô đã chọn loại nâng ngực, lúc cởi ra thì cũng không có gì khác thường, nhưng một khi đã mặc vào rồi, lập tức có thể tăng lên một cup.

Nếu để Lục Uyển Đình phát hiện ra cái này, không biết sẽ cười thành bộ dáng gì.

Quần bơi thì không có vấn đề gì cả, Kỳ Thanh mặc xong bộ bikini ở phía dưới chính là cái quần tam giác, ở bên ngoài còn bọc một cái áo tắm dài.

Cô cúi đầu xác nhận, Lục Uyển Đình không thể nhìn vào bên trong áo tắm, khẩn trương từ phòng thay đồ đi ra.

Tiếng mở cửa vang lên, Lục Uyển Đình mở mắt, nhìn Kỳ Thanh mặc áo tắm dài đi ra chớp mắt, đáy lòng có chút mất mát.

Đợi lâu như vậy, mà Kỳ Thanh lại không mặc bộ bikini gợi cảm đi ra.

Nhưng mà cái cô để ý chính là Kỳ Thanh lại mặc trước người bạn thanh mai trúc mã kia.

"Áo ngực nhỏ, mặc không vừa." Kỳ Thanh giải thích với cô, "Cho nên em chỉ có thể mặc áo tắm dài."

Nhỏ sao? Lục Uyển Đình nhìn cô suy tư cái gì đó, nhiều năm như vậy, dáng người Kỳ Thanh vẫn luôn như vậy, đâu có thay đổi gì nhiều.

Sự mất mát cũng chỉ trong nháy mắt, Lục Uyển Đình nén sự mất mát xuống, đôi mắt đào hoa cười rộ lên, như sao sáng trên trời, từ trong nước đứng lên, lúc Kỳ Thanh đi đến gần thành hồ nước nóng, duỗi tay tiếp người, "Phu nhân của chị mặc áo tắm dài cũng gợi cảm."

Kỳ Thanh đưa tay đáp lên lòng bàn tay Lục Uyển Đình, nhưng không đi vào trong hồ nước nóng, cô bắt lấy tay Lục Uyển Đình, đem tay Lục Uyển Đình đặt lên thắt lưng của áo tắm.

Thắt lưng buộc thành nơ con bướm, nhẹ nhàng kéo một cái là dây trượt ra, sự mất máy của Lục Uyển Đình đều nằm trong đáy mắt cô, cô biết Lục Uyển có bao nhiêu mong muốn được nhìn thấy cô mặc bikini, cho nên biết làm sao để làm cho Lục Uyển Đình cao hứng.

Miệng lưỡi Lục Uyển Đình có chút khô, giữ chặt đai thắt lưng Kỳ Thanh, chậm rãi kéo xuống, áo tắm mất đi sự trói buộc, vạt áo liền mở ra, lộ phong cảnh sắc tình bên trong.

Ánh mắt Lục Uyển Đình ngưng lại, Kỳ Thanh cởϊ áσ tắm dài ra, để cho bộ bikini gợi cảm kia hoàn thiện ở trước mắt Lục Uyển Đình, cô xoa xoa gương mặt đang ngây ngô kia, thẹn thùng hỏi Lục Uyển Đình.

"Thích sao?"

Quá thích.

Lục Uyển Đình hưng phấn không nói nên lời, đôi mắt sáng lên, Kỳ Thanh bước vào trong hồ, ôm chặt lấy Lục Uyển Đình.

Chiếc áo tắm dài đã bị ướt đẫm, Kỳ Thanh bắt lấy áo tắm dài của Lục Uyển Đình, ôn nhu mà hôn lên khóe môi, mỗi một nụ hôn đều dừng ở trên đầu quả tim, câu đến tâm Lục Uyển Đình tê dại.

Lục Uyển Đình ôm lấy Kỳ Thanh, tay đặt lên chỗ da thịt trắng nõn của Kỳ Thanh, cách một lớp áo vẫn có thể nghe được tiếng tim đập rung động vì nhau.

Lục Uyển Đình kéo Kỳ Thanh ngồi xuống nước, nước ấm trong hồ không thể nào so với nhiệt độ cơ thể của hai người, Lục Uyển Đình không có cách nào mà ngâm nước nóng, cô nhích người hướng vào trong lòng ngực của Kỳ thanh.

Người trong lòng ngực rất phối hợp với cô, Kỳ Thanh ngẩng đầu lên đón nhận nụ hôn kia, đầu ngón tay nắm lấy áo tắm của Lục Uyển Đình, dưới tiếng nhạc nhẹ nhàng, huyết áp lên cao, tim đập nhanh tột đỉnh.

Làn da trắng nõn ở dưới nước lại mềm mại hơn, cảm nhận được nhịp tim đập hỗn loạn của Kỳ Thanh, Lục Uyển Đình buông Kỳ Thanh ra, ôn nhu mà vuốt má cô.

"Nước nóng không thể ngâm lâu được, chúng ta lên trên nghỉ một lát đi." Lục Uyển Đình đỡ Kỳ Thanh lên, chân Kỳ Thanh mềm nhũn ra, cả cơ thể đều dựa lên người Lục Uyển Đình.

Bên cạnh hồ nước có chiếc ghế dài mềm mại, Lục Uyển Đình mang Kỳ Thanh lên đó ngồi, nước theo cơ thể mà chảy xuống lớp nệm, rất nhanh đã biến mất không thấy.

Chiếc ghế dài này còn có chức năng sấy khô.

Kỳ Thanh ngồi ở trên chiếc ghế dài thở dốc, sau khi rời khỏi nước, trên trán không ngừng toát ra mồ hôi, Lục Uyển Đình đi lấy khăn tắm và nước, chiếc khăn lông lớn bao lấy cơ thể Kỳ Thanh, vặn chai nước ra đưa cho Kỳ Thanh uống.

Chờ cho Kỳ Thanh khôi phục lại, Lục Uyển Đình bắt đầu không an phận, một bên trò chuyện, một bên thì tay lần mò vào trong khăn tắm.

Kỳ Thanh đè tay cô lại, "Không biết bên kia trợ lý Tô và Tần Phụ Tuyết sao rồi?"

Lấy tính cách của Tần Phụ Tuyết, hai người ngâm nước nóng đoán không chừng mỗi người mỗi ngã, cách xa nhau.

Lục Uyển Đình nhìn theo hướng cách vách, cằm gác lên hõm vai Kỳ Thanh cười khẽ, "Đêm nay, Tần Phụ Tuyết lại cự tuyệt tiểu Tô, thì ngày mai Tần Phụ Tuyết đón chào ngày mới chính là tin kết hôn."

"Có ý gì chứ?" Kỳ Thanh nhìn cô khó hiểu, lấy cái tay đang sờ loạn trong khăn tắm ra.

Lục Uyển Đình tới gần cô, ở bên tai Kỳ Thanh nhẹ nhàng nói, "Chỉ cần tiểu Tô muốn kết hôn, có rất nhiều người nguyện ý kết hôn với cô ấy."  Lục Uyển Đình kéo tay Kỳ Thanh, hôn hôn lên đầu ngón tay, "Nếu Tần Phụ Tuyết không muốn, tiểu Tô sẽ tìm một người nào đó kết hôn, hoàn toàn không còn đường lui nào nữa."

"Kết hôn rồi cũng có thể ly a." Động tác nhỏ trên tay làm cho Kỳ Thanh thất thần, cô không nghĩ ngợi gì mà buột miệng nói, "Nếu hối hận thì đi đến Cục Dân Chính..."

Lục Uyển Đình híp mắt, ánh mắt nguy hiểm nhìn cô, Kỳ Thanh trong cơn say tình cuối cùng cũng tỉnh lại, vội vàng ngưng "Chúng ta không giống nhau, em phải đắn đo suy nghĩ rất nhiều năm rồi mới đến tìm chị. Kết hôn với chị là chuyện vui nhất của em."

Tuy rằng cô và Lục Uyển Đình vội vàng lãnh chứng.

Lục Uyển Đình rất hài lòng, cười nói "Chị cũng vậy." Cô cởi bỏ áo tắm Kỳ Thanh, ở bên tai lẩm bẩm, "Chúng ta xuống nước chơi đi..."

——-000——

Một chút phân vân của editor

Mình dự định đổi cách xưng hô từ "Phu nhân" thành "Bà xã". Không biết mọi người thích cách gọi nào hơn thì góp ý giúp mình với nhé.

Dạo này mình đi làm lại cho nên hơi bận, mình sẽ cố gắng update thường xuyên vì cũng muốn edit cho xong bộ này :D Cảm ơn mọi người đã ủng hộ mình nhé.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.